EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 378

Chung Nguyên kiên nhẫn lặp lại câu nói điên rồ của anh một lần nữa:

“Ngày mai, đi với anh đến gặp ông nội.”

Tôi lo lắng hỏi: “Ngày mai… Liệu có gấp quá không?” Bây giờ đã hơn

mười một giờ đêm rồi, lại còn phải chuẩn bị đồ đạc nữa chứ… Quan trọng
là tôi vẫn chưa chuẩn bị tâm lý… A… a… a…

Chung Nguyên không hề để tâm đến những gì tôi nói: “Đồ đạc anh sẽ

sắp xếp, vé máy bay anh sẽ đặt, em chỉ cần ngủ cho ngon, mai vui vẻ dậy đi
cùng anh là được.”

Tôi vò đầu, choáng váng: “Hay là đi tàu thôi, em chưa đi tàu bao giờ.”

Quan trọng là đi tàu sẽ tiết kiệm tiền, anh đúng là kẻ phá gia chi tử.

“Tùy em, chỉ cần em vui là được.” Chung Nguyên vừa nói vừa đặt một

nụ hôn thật sâu lên trán tôi: “Muộn rồi, em đi ngủ đi.”

Sáng hôm sau, tôi dụi mắt đi ra khỏi phòng ngủ, liền nhìn thấy trong

phòng khách đã để sẵn hai va li du lịch. Ừm, nhớ rồi, hôm qua Chung
Nguyên bảo sẽ đi gặp ông nội. Nhưng đồ đạc đâu cần mang theo nhiều như
thế nhỉ?…

Chung Nguyên đi vào, nhìn thấy tôi, bèn giơ đồ ăn sáng lên, nói: “Rửa

mặt ăn sáng thôi, sau đó chuẩn bị lên đường.”

“Nhưng em vẫn chưa sắp xếp hành lý.”

Chung Nguyên chỉ vào chiếc va li to đùng trên sàn nhà: “Chiếc đó là của

em.”

“Anh… Không phải anh giúp em chuẩn bị hành lý đó chứ? Không thể

thế được, sao em không bị đánh thức nhỉ?”

Chung Nguyên đặt đồ ăn sáng xuống, tiến lại gần hôn chào buổi sáng,

rồi đắc chí nói: “Em đang khen anh đấy à?”

Tôi: “…”

Thôi được, tôi thực sự không thể khai thông được đầu óc mình. Vậy nên

tôi không thèm quan tâm đến Chung Nguyên nữa, mà đi đến bên chiếc va li

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.