EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 401

Tôi: “Chúng tớ không có chuyện gì.”

Tiểu Nhị: “Vậy thì tốt.”

Tôi: “Chỉ là chia tay rồi.”

Tiểu Nhị: “…”

Tiểu Nhị gửi cho tôi một loạt biểu tượng chém đầu người, sau đó nói:

“Đầu Gỗ, cái đồ ngốc này, một người con trai tốt như Chung Nguyên, cậu
còn không cần, lẽ nào cậu định không ở trái đất tìm bạn trai nữa à? Đáng
đánh, phải đánh cho cậu thật đau, đánh đến khi nào cậu hối hận thì thôi.”

Phản ứng của cô ấy hoàn toàn không nằm ngoài dự đoán của tôi, nuôi

ong tay áo là như vậy đấy. Vì thế tôi bình tĩnh nói với cô ấy: “Bởi vì anh ấy
quá xuất chúng, người bình thường ở cạnh anh ấy sẽ thấy bị áp lực, không
được vui vẻ, tớ là một trong những người bình thường ấy. Tớ chỉ cần một
tình yêu bình thường, tình yêu của anh ấy, tớ không đủ sức tiếp nhận.” Tôi
đã sớm biết, khi mới chia tay sẽ khó tránh khỏi buồn đau, qua một thời gian
sẽ ổn hơn, sẽ quên đi, vết thương sẽ dần liền sẹo.

Thỉnh thoảng tôi cũng có suy nghĩ bồng bột: muốn đập tan rào cản về

quan niệm ấy để yêu Chung Nguyên, nhưng sau khi lý trí lại, tôi vẫn chọn
“không”. Cho dù ngây thơ đến đâu, con người cũng không thể trốn tránh
được thực tại.

Những câu chuyện cổ tích vĩnh viễn chỉ là lời nói dối ngọt ngào để lừa

trẻ con, chúng ta đã là những người trưởng thành, cũng nên đoạn tuyệt với
nó.

Tiểu Nhị gửi một biểu tượng đập đầu vào tường, nói: “Tam Đầu Gỗ à,

sao bỗng nhiên cậu lại có suy nghĩ như vậy? Tớ không hiểu nổi.”

Tôi: “…”

Tiểu Nhị: “Nhưng tớ vẫn thấy hành động này của cậu giống như con rùa

rụt đầu, rất đáng xấu hổ, đáng bị coi thường. Cậu có dám quay về không,
dám không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.