EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 403

Chương 63

Không thể trốn chạy

Nói chuyện thêm với Tiểu Nhị một lúc, tôi nghiêm túc nói: “Nhờ cậu

giúp tớ một việc.”

Tiểu Nhị: “Việc gì?”

Tôi: “Đừng nói với Chung Nguyên là tớ đã ở đây.”

Tiểu Nhị: “Yên tâm đi, tớ hứa với cậu.”

Tôi xúc động ôm lấy Tiểu Nhị, nói: “Tớ sẽ tin cậu một lần.”

Bỗng nhiên, trong một giây, màn hình máy tính của tôi từ màu sắc lung

linh chuyển sang đen trắng. Tôi giật mình, bình tĩnh nhìn lại, thi thể Tiểu
Điềm Điềm đại thúc đã nằm trên bãi cỏ.

Một người con trai trên đầu viết ba chữ “Trầm Tinh Thạch” cầm đao

đứng bên cạnh thi thể của tôi nói: “Tên biến thái to gan, đến vợ của người ta
cũng dám sàm sỡ, thử hỏi còn vương pháp hay không!”

Tôi: “…”

Tiểu Nhị: “…”

Tôi bị tổn thương, quyết định out.

Về đến phòng trong khách sạn, đầu tôi càng đau, còn toát mồ hôi lạnh.

Lạ thật, sao trạng thái thất tình lại giống với bị cảm thế này, lẽ nào tôi vẫn
chưa khỏi ốm?

Tôi mượn nhiệt kế ở bàn lễ tân, ba mươi bảy phẩy ba độ, không hề sốt.

Thấy đầu nặng trịch, tôi đi tắm sau đó trùm chăn ngủ một giấc.

Hôm sau, tôi tỉnh rất sớm nhưng không muốn dậy, nằm trên giường nhớ

về Chung Nguyên, cứ khóc rồi lại cười. Tình yêu khiến người ta phát điên,
có lúc tôi thấy mình hơi bồng bột, không cần biết sau này sẽ xảy ra chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.