EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 405

Tiểu Nhị: “Cậu vẫn không hiểu à?”

Tôi lau mồ hôi: “Người đó… không là tớ đấy chứ?”

Tiểu Nhị: “Cậu nghĩ là ngoài cậu ra thì Chung Nguyên còn có hứng thú

với ai nữa chứ?”

Tôi cười nham hiểm: “Tiểu Nhị, cậu ngốc thế à? Cậu nghĩ là tớ không

thể chạy trốn à? Lẽ nào tớ ngồi đây để anh ấy đến bắt.”

Tiểu Nhị ôm bụng cười: “Cậu chạy đi, chạy đi!”

Tôi bỗng có một linh cảm chẳng lành, từ từ quay đầu lại, thấy Chung

Nguyên đang đứng sau lưng, cúi mặt nhìn tôi tỉnh bơ.

“Á…”

Xin thứ lỗi vì lúc đó tôi không thể giữ được bình tĩnh, thử nghĩ xem một

người đang ở một nơi bí mật tập trung tinh thần nói chuyện, sau lưng lại
xuất hiện một người với bộ dạng như quỷ dữ, còn biểu hiện cứ như một cái
xác chết cứng đờ, ai gặp phải tình huống này cũng sẽ hồn xiêu phách tán,
huống hồ đây lại là người mà tôi không muốn gặp nhất…

Phản ứng của Chung Nguyên cũng không bình thường, anh nhanh

chóng bịt miệng tôi, rồi kéo tôi đứng dậy, vác tôi lên vai đi thẳng ra ngoài.
Tôi nằm trên vai anh, đấm vào lưng anh quát: “Biến thái! Mau bỏ em
xuống!”

Cảnh tượng này sao mà quen thuộc đến vậy?

Chung Nguyên bước những bước dài, không hề bỏ tôi xuống, lạnh lùng

nói một câu: “Em mà còn nói nữa là anh sẽ hôn em ngay bây giờ.”

Tôi lập tức im bặt.

Thôi được, tôi thừa nhận, mặt tôi không dày bằng mặt anh.

Chung Nguyên vác tôi đi vào khách sạn nơi tôi đang ở, sau đó vòng qua

bàn lễ tân, đi thẳng lên tầng hai, tìm thấy phòng 801, lôi chìa khóa từ trong
túi của tôi ra mở cửa. Tôi nằm trên vai anh, than: “Khả năng làm việc của
anh thật đáng sợ.” Còn đáng sợ hơn cả điệp viên 007.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.