EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 428

rất hợp với việc kinh doanh nhưng lại dễ dàng biến thành kẻ ích kỷ, lạnh
lùng, không quan tâm đến cảm xúc của người khác. Mặc dù người ta vẫn
nói vô thương bất gian, nhưng nếu quá gian xảo, ta sợ nó sẽ không phân
biệt được tốt xấu, trắng đen, vì đạt được mục đích mà không từ bất cứ thủ
đoạn nào. Xét từ khía cạnh này thì Chung Nguyên càng thông minh sẽ càng
gặp nguy hiểm. Hơn nữa, tên tiểu tử thối này từ khi sinh ra đã không được
nhận nhiều tình cảm của người thân, chỉ sợ nó dễ lầm đường lạc lối.”

Tôi mù mờ gật đầu, giả bộ như đã hiểu. Nghĩa đen tôi có thể hiểu nhưng

thực ra Chung Lão gia muốn nói điều gì?

Ông bỗng hào hứng nhìn sang tôi, phấn khích nói: “Bây giờ thì tốt rồi,

tên tiểu tử đó đã có điểm yếu.”

Tôi: “Hức…”

Chung lão gia: “Cô bé ngoan, ta có thể nhận ra Chung Nguyên là đứa cố

chấp nhưng lời cháu nói, nó nhất định sẽ nghe. Ta chỉ hy vọng cháu hãy kéo
lấy nó khi nó sắp lầm đường lạc lối, ít nhất đừng để nó làm những chuyện
phá hoại xã hội này. Nếu nó không nghe lời, cháu chỉ cần kêu khóc ầm ĩ đòi
treo cổ tự tử, lấy cái chết để uy hiếp thì không sợ nó không phục tùng.”

Tôi: “…”

Chung lão gia: “Đương nhiên, chỉ cần giả vờ là được, đừng có chết thật

đấy.”

Tôi: “…”

Ông à, ông đúng là người lắm mưu nhiều kế đấy ạ!

Buổi tối, sau khi ăn cơm, tôi và Chung Nguyên dắt tay nhau đi dạo. Tôi

thận trọng nói với anh: “Hôm nay ông nội anh tìm em nói chuyện.”

Chung Nguyên dừng bước, chau mày nói: “Ông nội chúng ta.”

“Thôi được, ông nội chúng ta…”

Chung Nguyên gật gù vẻ hài lòng, kéo tôi đi tiếp.

Tôi lại hỏi: “Anh không tò mò ông đã nói gì với em à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.