EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 471

đều như cơm nguội. Song bù lại, giọng anh lại trầm trầm, nghe rất cảm
động. Quả nhiên, con người này có một chất giọng thiên phú. Nói tóm lại,
khi nghe anh hát, mọi người đều xoa tay than thở, giọng thì tốt nhưng để hát
thì phí quá…

Tên này khá là kiêu ngạo nên rất ít khi hát trước mặt người khác. Nhưng

hôm nay, anh lại có biểu hiện rất khác thường, đơn giản bởi vì anh đang độc
chiếm micro hát tình ca cho tôi nghe, hại tôi bủn rủn hết cả chân tay, tim
đập thình thịch. Xung quanh, đám Lão Đại cũng gào thét phụ họa theo.

Mọi người chơi đến rất khuya, tôi không tài nào mở mắt được nữa, bèn

nằm vật ra thảm không muốn dậy. Sau đó Chung Nguyên nhẹ nhàng ôm lấy
tôi, bế vào phòng ngủ.

Trên người Chung Nguyên nồng nặc mùi rượu. Thực sự tôi không thích

mùi rượu lắm nhưng là mùi ở trên người anh nên tôi lại chẳng thấy ghét
chút nào.

Chung Nguyên đặt tôi lên giường, hôn lên trán rồi thì thầm vào tai tôi:

“Đầu Gỗ, em có muốn tắm không?”

“Em… mệt lắm!” Tôi cựa quậy, chọn một tư thế nằm thoải mái nhất.

Chung Nguyên giúp tôi cởi giày và quần áo, sau đó cũng nằm xuống,

ôm tôi vào lòng.

Lúc này, tôi đã mệt đến mức không còn biết trăng sao gì nữa, cứ để mặc

anh muốn làm gì thì làm.

Chung Nguyên cọ cằm vào gáy tôi, khẽ nói: “Đầu Gỗ, những lời anh nói

hôm nay đều là thật lòng.”

“…”

“Anh muốn nói từ rất lâu rồi.”

“…”

“Đầu Gỗ, anh yêu em!”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.