EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 5

Chung Nguyên không trả lời, ngẩng lên, cười mà như không, liếc nhìn

tôi.

Tôi chột dạ, né tránh ánh mắt của hắn, quay sang nhìn Lục Tử Kiện cười

toe toét: “Lục sư huynh, em là Mộc Nhĩ, sinh viên học viện Hóa học.”

Lục Tử Kiện cười ha ha đáp: “Chào em, em học năm nhất đúng không?”

Tôi ra sức gật đầu, mắt lấp lánh nhìn anh.

Lục Tử Kiện thấy tôi nhìn chằm chằm nên có vẻ ngại ngùng. Anh mỉm

cười, rồi bỗng nói: “Kiểu tóc của em đẹp đấy, rất cá tính, ha ha.”

Tôi xoa xoa cái đầu trọc lốc vừa mới cạo được mấy ngày, bỗng thấy vô

cùng xót xa.

Trọc đầu không phải lỗi của tôi.

Rất lâu, rất lâu rồi… đại khái là khoảng hai tháng trước, lúc đó tôi cũng

có mái tóc dài thướt tha như bao đứa con gái khác. Song đúng là không ai
biết được chữ ngờ, chỉ sau một lần cá cược, số phận của mái tóc đó đã hoàn
toàn thay đổi…

Giải bóng rổ đang sôi sục trong trường. Tôi chẳng có hứng thú với môn

thể thao này, nhưng lại vô cùng say mê các anh chàng đẹp trai, đặc biệt là
anh chàng cao ráo đẹp trai, nổi bật, có khí chất của một thủ lĩnh, song lại
dịu dàng, thật thà, hay ngượng như Lục Tử Kiện. Nói chung, tôi thích tất cả
những thứ gì thuộc về anh, kể cả nước da bánh mật khỏe khoắn kia. Tôi
thích những chàng trai da hơi rám nắng một chút, như vậy mới nam tính.
Nếu một đứa con trai lớn lên cũng trắng trẻo như Chung Nguyên thì chắc cả
thế giới này phải mặc niệm cho hắn.

Nghe nói dưới sự dẫn dắt của Lục Tử Kiện, đội bóng rổ của học viện

Hóa học đã thi đấu rất ngoan cường trong mùa giải trước, lọt vào tận chung
kết. Trận đấu đó, đối thủ của học viện Hóa học là học viện Quản lý, nơi
Chung Nguyên đang theo học.

Hồi đó, bọn con gái chia làm hai phe, một phe mang đậm phong cách

của học viện Hóa học, thực ra là để cổ vũ cho Lục Tử Kiện, phe còn lại đậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.