EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 67

Tôi không thể tin được, nhìn hắn chòng chọc, muốn nói nhưng lại không

thể thốt ra lời, cuối cùng bất lực nói: “Tôi không phải là sát thủ…”

Kết quả bỏ phiếu khiến tôi khóc dở mếu dở, trong hai mươi người, trừ

quan tòa, Chung Nguyên và tôi, mười bảy người còn lại đều nhất loạt bỏ
phiếu chọn tôi là sát thủ… Trước đây, khi chơi trò này, dù có là sát thủ thật,
tôi cũng chưa từng được bỏ nhiều phiếu đến thế…

Tôi ấm ức ngồi sang một bên, nhìn những kẻ khác chơi, không cam tâm

nói: “Nhìn rõ chưa, tôi không phải là sát thủ.”

Chung Nguyên đáp: “Tôi biết.”

Tôi giận dữ: “Nhưng tại sao anh lại nói chắc chắn như đinh đóng cột tôi

là sát thủ?”

Chung Nguyên nghiêng đầu nhìn tôi, cười tít mắt nói: “Tôi chết thì phải

có người an táng chứ?”

Tôi: “…”

Tôi kìm nén cơn giận dữ trong lòng, nói tiếp: “Nhưng như vậy mọi

người sẽ cho rằng khả năng phán đoán của anh không tốt, sau này sẽ không
ai tin anh nữa.”

Chung Nguyên: “Như vậy mọi người mới càng muốn chơi với tôi.”

Ván thứ ba, tôi vẫn là thường dân. Tôi nghiêng người nhìn trộm bài của

Chung Nguyên, nhưng trời tối quá, tôi nhìn không rõ. Chung Nguyên lại vô
cùng hào phóng, đưa qua đưa lại bài của hắn trước mặt tôi. Sau đó, tôi nhận
ra, Chung Nguyên cũng là thường dân. Vậy nên, tôi yên tâm để cho hắn
nhìn bài của mình, sau đó cảnh cáo hắn không được vu cáo tôi.

Chung Nguyên liếc qua một vòng, không thèm quan tâm, nói: “Không

cần lo lắng đến chuyện vu cáo, tôi đoán cô sẽ chết ngay từ vòng đầu.”

???

Chung Nguyên lim dim mắt nhìn Linh Linh đang ngồi trước mặt chúng

tôi, giọng nói lúc trầm lúc bổng, thần bí như thầy tướng số: “Có nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.