EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 82

Chung Nguyên nhếch mép cười: “Tốt lắm, ý của cô là vậy à, cô định lấy

thân mình trả nợ à?”

Tôi: “…”

Chung Nguyên, sao lúc nào hắn cũng khiến cho người khác không biết

nên nói gì như thế chứ.

Cuộc thương lượng đã đến nước này, tôi đã hoàn toàn mất hết khí thế,

đành phải nói nhỏ nhẹ: “Tôi không phải có ý đó đâu, số tiền đó… tôi có thể
vay anh không, tôi sẽ trả dần dần…”

Chung Nguyên không hài lòng, nhăn mày: “Đầu Gỗ, cô cũng nên suy

nghĩ cho tôi một chút, tôi cũng rất nghèo, cũng cần tiền lắm chứ…”

Anh nghèo á? Anh nghèo thật á? Anh nghèo mà lại có thể mua được

chiếc máy ảnh hai vạn tệ ư? Nếu nghèo, tại sao tiền trong thẻ ăn cơm của
anh còn gấp mấy lần thẻ ngân hàng của tôi?

Đương nhiên những lời đó tôi chỉ dám giữ ở trong lòng, nhỡ đâu cái tên

biến thái này lại muốn tóm lấy tôi bắt bồi thường thì…

Tôi lại nhỏ nhẹ hỏi: “Vậy anh nói phải làm sao bây giờ?” Tôi thực sự

không có tiền, cha tôi cũng không có tiền…

Chung Nguyên nghĩ ngợi một chút, đáp: “Thế này đi, đúng lúc tôi đang

muốn tìm một người để cùng luyện tập, nhưng bây giờ vẫn chưa tìm ra
người thích hợp, hay là cô nhận làm việc này, tôi sẽ không phải trả lương
cho cô.”

Tôi nuốt nước bọt, tưởng mình nghe nhầm: “Người… người cùng luyện

tập?”

Chung Nguyên nhếch mày nhìn tôi: “Cô không đồng ý? Không muốn

thì thôi, đưa tiền đây.”

Tôi vội vàng lắc đầu: “Không phải, không phải, đương nhiên tôi đồng ý,

nhưng tại sao anh lại muốn có người cùng luyện tập? Có nghĩa là gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.