EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 155

"Đồ đáng ghét." Tôi đạp một cái vào chân anh.

"Bảo bối, anh nhìn em rất kỹ, khi đó anh có cảm giác em như một chú

cừu con đang hoảng sợ vậy, cảm giác rất muốn bảo vệ em đột nhiên xông
vào lòng anh, đánh thẳng vào trái tim anh. Khiến cho trái tim đã ngủ yên
nhiều năm của anh bắt đầu rộn rã trở lại." Văn Thông nói tới đây, tôi có thể
cảm thấy anh có chút kích động, tôi lập tức đứng dậy ngồi bên cạnh anh rồi
gối lên đùi anh. Văn Thông vuốt khe khẽ lên mặt tôi.

"Sau khi em nắm tay anh, rồi sau đó còn mỉm cười, khiến anh càng

thêm xao xuyến rung động."

Nghe anh kể tôi cũng rất cảm động, cầm bàn tay của anh lên nhìn kỹ,

tay anh rất lớn, làn da trên mu bàn tay rất nhẵn mịn, còn có một nốt ruồi
màu đen, nó hiện rất rõ trên làn da rất trắng muốt của anh. Lòng bàn tay
anh sờ lên có nhiều vết chai cứng, nhất định là do anh phải thường xuyên
sử dụng xe lăn và nạng. Tôi dùng ngón tay của mình vẽ vòng tròn trong
lòng bàn tay anh.

"Bảo bối, em có thể nói cho anh biết, bây giờ em có cảm giác gì với

anh không?" Văn Thông hỏi.

"Em cũng không rõ nữa, lúc ấy ở trên máy bay, khi tỉnh lại nhìn thấy

anh, cảm giác đầu tiên chính là anh rất đẹp trai, em nhìn mà choáng luôn."
Bởi vì hơi ngượng ngùng nên mặt tôi hơi đỏ, “Khi máy bay hạ cánh, thấy
anh ngồi xe lăn em càng bất ngờ hơn, không ngờ sau khi lấy hành lý, anh
và em trò chuyện với nhau một lúc thì em đã không còn hờ hững như bình
thường được nữa, ngược lại rất thích nói chuyện với anh, cảm thấy rất vui
vẻ. Có phải khi đó em đã bắt đầu có cảm giác với anh rồi chăng? Bởi vì
hành động ngày ấy của em không giống như mình ngày thường. Từ lúc đó,
ánh mắt em bắt đầu dõi theo anh, ngay cả khi mẹ tới đón em cũng phát hiện
ra, em cứ một mực nhìn người theo anh." Tôi ngượng ngùng nhìn Văn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.