EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 219

"Không thành vấn đề, em muốn tay nào?"

"Tay phải là được rồi."

Văn Thông cũng điều chỉnh góc độ vị trí của anh giống như của tôi,

tôi đặt một gối đệm nhỏ ở phần hông sau lưng anh, như vậy anh sẽ ngồi
thoải mái hơn một chút, chờ anh ngồi xong thì anh cũng lấy cất tài liệu
đang xem đi, sau đó duỗi tay phải đưa cho tôi: "Cho em mượn tay này."

Tôi lại lần nữa ôm tay Văn Thông ở trong lòng, lần này nó không chỉ

là tay thần tượng của tôi, còn là tay chồng sắp cưới của tôi, ôm nó vào
trong ngực tôi rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.

Trong mơ không còn cảm giác như đang bồng bềnh trên mây nữa,

cũng không còn cảm giác rơi tự do, mà là một giấc ngủ yên tĩnh trên thảo
nguyên mênh mông rộng lớn. Dường như còn có thể nghe thấy tiếng hít thở
của cỏ xanh, yên bình mà bình thản, ác mộng quấn tôi mấy năm nay đã
lặng lẽ dần cách xa sinh mệnh tôi, thay vào đó chính là một sự yên tĩnh.
Trong mơ tôi tự nhiên sinh ra một ý niệm, Văn Thông anh ấy nhất định là
bạch mã hoàng tử của tôi, sinh mệnh của tôi là cần anh tới nắm giữ, sau này
mình không cần phải tìm kiếm khắp nơi, bởi vì cuối cùng tôi cũng tìm được
rồi.

Có phải do tôi uống thuốc có hiệu lực quá lâu không, cộng thêm cả

đêm qua không ngủ, sau đó mí mắt của tôi không có cách nào nhích lên
nổi, dường như nghe thấy Văn Thông đang nói chuyện với người nào đó,
sau đó tôi cảm thấy có người bế tôi lên, nhưng anh ta nhất định không phải
Văn Thông, bởi vì lồng ngực của anh ta rất xa lạ, tôi bất an giãy dụa thân
thể, chợt có bàn tay đặt trên đầu tôi, loáng thoáng nghe được giọng nói mà
tôi quen thuộc: "Bảo bối, ngoan, đừng động."

Nghe tiếng cây nạng của anh chạm đất, nghe tiếng bước chân của anh

không giống những người khác, tôi biết anh đang ở bên cạnh tôi, mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.