EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 220

ngoan ngoãn không nhúc nhích nữa, cuối cùng hình như là đặt tôi vào chỗ
ngồi phía sau xe, một lát sau tôi lại chạm tới bàn tay ấm áp quen thuộc, anh
để tôi nằm xuống, đầu gối lên bắp đùi của anh, trên đùi của anh không có
thịt, cảm giác cứng rắn, tôi liền giãy dụa thân thể, tôi quay mặt vào trong
lòng anh, anh dùng tay vỗ sau lưng tôi nhẹ nhàng, để tôi ngủ an tâm hơn.

"Bảo bối, bây giờ tỉnh lại một chút, được không?" Văn Thông dịu

dàng nói.

Mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, liền nhìn thấy ánh mắt quan tâm

tôi của Văn Thông, tôi nhìn xung quanh một chút, biết mình đamg ở trong
xe, nằm trên đùi của anh, xe đã dừng trước khách sạn. Tôi lập tức ngồi dậy,
đang trong cảm xúc đờ đẫn nhưng tôi không có quên hỏi anh: "Em có làm
chân của anh tê không?"

"Không có, chờ lát nữa vào phòng, em ngủ thêm một chút đi." Văn

Thông vuốt ve mặt tôi.

Lúc này cửa mở ra, Alan và một người tôi không biết đang đứng ở

ngoài xe, Văn Thông chuyển hai chân của mình ra khỏi buồng xe, một tay
vịn cửa xe, mà một tay khác liền vịn thành ghế dựa, dùng sức đứng lên,
nhưng chân của anh vẫn không dùng lực, hai đầu gối liền ngồi xuống, Alan
lanh tay lẹ mắt vội vàng đỡ lấy anh, tôi đưa nạng ra, Alan đưa tay nhận
nạng sau đó đưa cho Văn Thông, ở trong xe tôi thấy Văn Thông hoạt động
hông và chân của anh, sau khi xác nhận mình đứng vững rồi, sau đó liền
nghe anh nói: "Văn Ý, đi ra đi." Chống nạn di chuyển về phía sau, để ra
khoảng không cho tôi.

Lúc tôi ra ngoài mới đột nhiên phát hiện, đứng bên cạnh xe không chỉ

có hai người, có năm, sáu người, còn có Mr. Quinn.

Tất cả mọi người đều nhiệt tình chào hỏi Văn Thông, Văn Thông cũng

từ từ đi tới, đứng ngay ngắn, đặt nạng phải gậy sang tay trái để bắt tay với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.