EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 403

Giúp anh mang vớ xong một chân tôi lại giúp anh mang giầy vào, rồi

thả chân anh lên bàn đạp của xe lăn, lặp lại động tác giống như vậy một lần
nữa, cuối cùng hai chân của anh đều được để trên bàn đạp, dựa vào một
chỗ, giày da sáng bóng, hai chân có quần che giấu, cũng không cảm thấy
anh yếu ớt, nhìn chân anh dài to, vẫn cảm thấy anh là đẹp trai nhất, mặc dù
là anh đang ngồi.

Vỗ vỗ chân của anh, tôi nói: "Tốt lắm, dù sao thì mọi thứ vẫn tốt."

Văn Thông vừa rồi vẫn luôn im lặng, bởi vì trong mắt tôi có chứa

nước mắt, nên tôi không dám nhìn anh, nhưng tôi hiểu rõ từ đầu tới cuối
anh luôn nhìn tôi, cho nên, tôi phải làm cho giọng nói của mình tràn đầy
thoải mái.

Văn Thông kéo tôi, tôi liền đứng ở anh bên cạnh, anh nới brake của xe

lăn ra, nhích lại gần tôi, dùng đôi tay của anh ôm chặt lấy tôi, đầu của anh
chôn ở ngực tôi, anh không nói gì, cứ như vậy, làm cho tất cả mọi thứ trong
phòng này đều như ngưng đọng lại.

Mỗi lần Văn Thông làm động tác này, tôi đều rất cảm động, nhất là

hôm nay, thế này làm cho tôi cảm thấy giống với tình thương của mẹ dành
cho con, cho nên tôi muốn chăm sóc Văn Thông thật tốt.

Lấy tay nhẹ nhàng vuốt lưng của anh, thế nào tôi cũng cảm thấy không

khí quá nghiêm túc, vì vậy tôi bắt đầu nháo lên, lấy tay bóp sống mũi cao
của anh, cười một cách kỳ lạ:

"Sau lại nhìn em ngây ngô như vậy, bộ em có cảm giác rất giống mẹ

anh à? Thật sự em rất muốn chăm sóc người ngoan ngoãn như anh."

Nghe lời nói đầy quái dị của tôi xong Văn Thông dứt khoát kéo tôi

đến ngồi trên dùi anh, tôi không có cách nào kháng cự được ánh mắt dịu
dàng của anh, cho đến khi thấy rõ lòng tôi, để tôi có được cảm giác ấm áp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.