"Đổi giày cho chồng, có gì không đúng." Không chút suy nghĩ liền
toát ra một câu nói như vậy.
Nghe được lời nói đột nhiên toát ra của tôi, Văn Thông lại bị tôi làm
ngẩn người một chút. Nhưng thời gian lần này rất ngắn, anh lập tức cho
một cái ôm thật to, cũng không quản lúc này dì Lâm và tài xế đều ở cửa, lôi
kéo tôi liền hôn, còn không chỉ một lúc, mà là loại nụ hôn nóng bỏng triền
miên.
Miệng của tôi bị anh chế trụ, nhưng mà ánh mắt của tôi lại thấy dì
Lâm và tài xế đều đang cười, mặt của tôi lại bắt đầu nóng lên rồi. Lấy tay
đẩy, lại giống như không có chút tác dụng gì với anh, thời điểm tên quỷ tây
nhiệt tình tới chính là không giống người khác, tôi không thể làm gì khác
hơn là dùng hàm răng của tôi bắt đầu cắn môi dưới thật dầy mềm nhũn của
anh, còn không ngừng nháy mắt với anh. Còn không buông ra, tôi liền dùng
sức cắn.
Hai cái miệng rốt cuộc tách ra, tôi vội vàng ngồi chồm hổm xuống
cầm giày Văn Thông, liền nghe được dì Lâm vui vẻ nói với Văn Thông:
"Lương tiên sinh, dì Lâm có thể nhìn thấy các con ân ái như vậy, thật
sự là vui vẻ chết rồi."
Tôi len lén cúi nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Văn Thông, vị tiên
sinh này thì sao, cũng không có cảm thấy thẹn thùng chút nào, còn vô cùng
vui vẻ mà nói với dì Lâm:
"Dì Lâm, liền kêu cháu là Văn Thông đi. Cháu còn muốn cám ơn dì
ngày đó chăm sóc cháu tỉ mỉ."
"Chỉ cần cháu có thể đối tốt với bảo bối của chúng ta là được, dì Lâm
làm cái gì đều nguyện ý."