EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 481

"Dĩ nhiên, chỉ cần tôi biết rõ ." Rosa trả lời rất sảng khoái.

"Tôi muốn biết chân Văn Thông bị thương thế nào ở trong tai nạn máy

bay?"

"Cụ thể thì tôi không rõ lắm, chỉ là sau đó ở bệnh viện, tôi lại nghe

được anh và thầy thuốc nói, lúc máy bay rơi xuống, hông của anh ấy rất
đau, nhưng hai chân vẫn có cảm giác, có thể động, anh ấy lại che chở cho
em gái bên cạnh anh ấy, hình như đứa bé kia không biết bơi, khi Văn
Thông dùng sức mà ôm cô ấy đến trên một cái ghế nổi, nhưng trong lúc
dùng sức thì cảm thấy thân thể giống như tách ra từ bên hông, hai chân
cũng mất cảm giác."

"Cô nói là, sau khi anh ấy dùng sức ôm cô gái bên cạnh anh ấy đến

chỗ an toàn, chân của anh ấy mới không có cảm giác sao?" Lúc lập lại lời
của cô ấy, lòng của tôi đều đang run rẩy.

"Hình như là như vậy, tôi cũng nghe Văn Trí nói qua. I’m sure." Rosa

khẳng định gật đầu một cái.

Trong đầu biến thành trống không, một hồi tiếng gầm rú bay lượn ở

bên tai của tôi, sau đó Rosa nói những gì, một câu tôi cũng nghe không
được, đã cảm thấy trời đất hơi quay cuồng, nhưng trong đầu lại quanh quẩn
mãnh liệt một câu nói: "Nhưng trong lúc dùng sức thì cảm thấy thân thể
giống như tách ra từ bên hông, hai chân cũng mất cảm giác."

. . . . . .

"Joyce, cô không có việc gì chứ, sao sắc mặt bỗng chốc trở nên trắng

như vậy?" Giọng nói lo lắng của Rosa đột nhiên truyền vào lỗ tai của tôi,
hơn nữa hình như tôi còn bị cô ấy vỗ ở cánh tay tôi.

Suy nghĩ của tôi lại trở về hội trường, mê mang ngẩng đầu nhìn Rosa,

cô ấy đứng ở bên cạnh tôi, rất ân cần nhìn tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.