EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 63

Đoạn phim sau đó tôi cũng không thể nào tập trung xem tiếp được,

trong đầu cứ suy nghĩ lung tung, mặt từ từ cũng nóng lên.

Khi bộ phim kết thúc thì đèn cũng bật sáng lên, Lương Văn Thông

thấy mặt tôi vậy liền hỏi: "Joyce, cô nóng lắm à, sao mặt đỏ lên vậy?"

Tôi sờ sờ mặt mình, ậm ờ nói không hiểu sao lại bị như thế. Liền vội

vàng kéo anh ta đi, để anh mau mau đi đến bãi đỗ xe cùng tôi.

Trên đường về nhà, ban đầu chúng tôi còn nói về những đoạn buồn

cười trong phim, nhưng khi chúng tôi sắp đến nhà thì cả hai đều im lặng
không nói gì.

Xe dừng ở trước cửa nhà anh, không đợi anh đã bước xuống, sang

đứng bên cạnh xe anh xuống xe.

Sau khi anh ta xuống xe, chống nạng đứng vững, thấy tôi đứng ngay

bên cạnh mình, hơi nghiêng người chuyển cây nạng cầm sang tay trái, sau
đó vươn tay phải ra ôm tôi, rồi nói: “Cảm ơn cô, Joyce. Hôm nay tôi thật sự
rất vui, nhưng tôi cảm thấy để cô đứng ngoài cửa với tôi thế này sợ gây
phiền toái cho cô.”

Khi bị anh ôm, tâm trạng tôi vừa có chút khẩn trương cũng vừa có

chút vui vui, nhưng sau khi nghe anh nói vậy, tôi liền thấy mất hứng.
Nhưng tôi không dám có phản ứng gì, bởi vì anh chỉ dùng một tay chống
nạng. Đợi khi anh buông tôi ra, chống nạng bằng hai tay, tôi mới nói: "Hôm
nay tôi cũng thấy rất vui, nhưng anh có biết những lời nói này của anh đã
phá vỡ những thứ tốt đẹp của chúng ta sao? Anh cảm thấy mình rất phiền
à? Tôi không biết anh nghĩ như thế nào, nhưng cho đến bây giờ tôi cảm
thấy giữ tôi và anh chẳng có điểm nào bất đồng với nhau cả. Khi chưa gặp
anh, anh ở trong lòng tôi là một người rất kiên cường mạnh mẽ, là thần
tượng của tôi đó, anh có biết không? Sao anh lại để ý đến cái chân của
mình đến vậy? Tôi thật sự không hiểu. Tôi đi đây, hẹn gặp lại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.