EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 62

Khi tôi mua vé, vốn là mua hai vé ở giữa, nhưng đột nhiên nghĩ đến

Thomas phải chống nạng, mà đi vào phía trong thì rất bất tiện, nên tôi liền
đổi sang hai vé ngồi phía ngoài.

Mua vé xong, tôi trở lại chỗ Lương Văn Thông chờ tôi, nhưng không

thấy bóng dáng anh đâu cả, tôi nhìn chung quanh, nhìn thấy anh đang xếp
hàng để mua đồ ăn vặt. Nghĩ đến việc hai tay anh không thể cầm đồ ăn
được vì phải chống nạng, và mỗi lần nghĩ đến chuyện anh không thể làm là
trái tim tôi đều có cảm giác đau đớn.

Bước nhanh tới bên cạnh anh, anh thấy tôi đi tới: "Joyce, bắp rang bơ,

cô muốn ăn ngọt hay ăn mặn?" Giọng anh rất dịu dàng.

"Tôi muốn ăn ngọt."

Khi anh trả tiền, tôi cầm lấy bắp rang bơ vị ngọt và hai chai nước suối

rồi đi ra ngoài, đến chỗ vắng người chờ anh. Thấy tôi ôm đống đồ ăn đứng
đợi, mặt hiện lên nụ cười bất đắc, nhưng rất nhanh lại nói với tôi: "Chúng
ta vào thôi."

Đến vị trí số ghế ngồi, tôi đi vào trước, kéo ghế ngồi bên cạnh cho

anh, nhìn anh loay hoay một lúc rồi cũng chậm chạp ngồi xuống, bỏ cây
nạng xuống phía dưới ghế. Tôi đưa cho anh một chai nước, khi đưa cho anh
bịch bắp rang bơ, anh thoải mái nói: "Cái này cô ăn đi."

Bộ phim này thật đáng yêu, con gấu trúc béo tròn ấy cứ chọc tôi cười

mãi, không dừng lại được, tôi yêu con gấu trúc này quá đi mất. Lúc tôi cười
cũng có nhìn lén sang anh, dường như anh cũng rất vui, khi phát hiện tôi
đang nhìn mình, anh chỉ nhướn nhướn mày, hơi nhếch môi.

Đột nhiên tôi lại có ý nghĩ muốn ôm chằm lấy anh, suy nghĩ này khiến

tôi giật thót người, tôi lập tức quay đầu đi, trái tim tôi vẫn còn đập thình
thịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.