EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 73

"Không có, anh mau vào đi."

"Cái này là tôi tặng cho chú." Anh ta đưa cho tôi một túi giấy.

Anh thấy tôi vẫn không có phản ứng gì, bèn nói thêm một câu, “Đó là

rượu nho.”

Tôi để anh ta tự ngồi xuống thay giày, anh nhìn tôi ân cần nói, "Joyce,

cô có sao không? Mới ba ngày không gặp, sao cô lại gầy đến thế?"

"Như lời anh nói đấy, tôi ngồi máy lạnh nhiều quá cho nên bị cảm."

"Có bị sốt hay không? Ba ngày đã gầy chừng này rồi ư. Mặt cô cũng

dài ra rồi đấy." Trong giọng nói của anh không giấu được vẻ đau lòng.

Nhìn anh cởi giày chỉ còn mang vớ. Tôi hỏi: "Ở nhà anh có mang giày

trong nhà không?"

Anh nhìn chân của mình, hiểu ý của tôi nên nói, "Tôi có mang dép ở

nhà."

"Lần sau, anh có thể mang đến nhà tôi một đôi không?" Tôi lo lắng đề

phòng hỏi.

Sau đó anh nhìn nhìn tôi rồi mỉm cười nói: "Được, lần sau tôi sẽ mang

sang."

Tôi cũng cười lại với anh, sau đó hai chúng tôi đi vào phòng khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.