EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 183

"Tôi là chủ nhà, muốn tiếp đãi khách cũng phải có sự đồng ý của tôi?"

Ứng Khúc Hòa nhanh chóng ngắt kết nối, hoàn tàn cắt đứt liên lạc với bên
ngoài, "Trời đã tối, cô muốn giữ anh ta lại ăn cơm sao?"

Tây Mễ chắp tay cầu xin anh, "Thầy Ứng, mặc dù tôi và anh ấy không

quen thân, nhưng anh ấy cũng đã mời tôi ăn tôm hùm, phòng ở cũng do anh
ấy thuê giúp tôi, tôi còn thiếu anh ấy một ân tình, hay là anh để cho anh ấy
vào đi ha? Hôm nay tôi nấu cơm mời anh ấy ăn một bữa? Tiền cơm tôi sẽ
đưa tiền mặt cho anh."

Ứng Khúc Hòa vốn không thoải mái, nhưng nhìn vào đôi mắt đáng

thương của Tây Mễ, cuối cùng bại trận.

...

Quý Đông Lâm có chấp niệm chưa tới phút cuối chưa thôi, cuối cùng

cửa sắt nhỏ cũng mở ra, Tây Mễ thò đầu ra, vẫy tay với cậu: "Quý Đông
Lâm, mau vào đi."

Quý Đông Lâm mừng như điên đi theo phía sau cô, dọc theo đường đá

vụn đi vào trong, đi qua suối phun, bể bơi...

Ở cửa trước, bã vai Tây Mễ bị Quý Đông Lâm vỗ vỗ, nhỏ giọng hỏi

cô: "Nữ thần, nơi này có mấy người ở?"

"Hai người." Tây Mễ không suy nghĩ gì đã trả lời, nhớ tới cái gì đó

liền xoay người xòe tay ra, "Tiền của tôi đâu? 300? Tối hôm qua coi như tôi
ở một đêm, trừ 10 đồng, còn trả lại cho tôi hai 290 đồng."

"..." Quý Đông Lâm ngồi ở trên ghế đẩu đổi giày, giương mắt nhìn cô,

"Nữ thần, tôi cảm thấy em thật sự không giống người thường."

Tây Mễ xùy một tiếng, trêu chọc nói: "Trong lòng anh không phải

muốn nói ‘Tây Mễ cô thật sự không giống người thường, không giống với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.