tôm sông và bí đao nấu nước mì, sau khi nước sôi thì nước mì đã trong veo
thấy đáy, rắc thêm chút rau xanh và hánh lá lên trên, thêm chút nguyên liệu
sáng tạo độc đáo, đổ thêm chút dầu hành lên, trong nháy mắt màu xanh của
rau trở nên sáng bóng hơn.
Mì Tây Mễ kéo vừa nhỏ mảnh vừa dai, có tôm sông tươi mới, rau
xanh bí đao điểm thêm màu sắc, rất có hương vị tươi mát của mùa hè.
Tây Mễ rời khỏi phòng bếp vừa đúng bảy giờ, cô bưng bát ngồi xổm ở
dưới gốc cây đa, dùng đũa gắp một đũa mì màu trắng mềm dai toát ra hơi
nóng, hương mì tản ra. Cô phồng má thổi thôi, trước tiên là ăn rau xanh,
cảm giác giòn mát sảng khoái, nước mì cũng vô cùng thơm ngon.
Cô liên tục đi tàu xe đã mệt rồi, lại bận bịu ở phòng bếp cả một tiếng,
mồ hôi trên người chảy ròng ròng, quần áo dính vào da có chút khó chịu.
Cành lá xum xuê trên đỉnh đầu được gió đêm thổi xào xạt có hơi mát mẻ,
lúc này lại được ăn một bát mì, có thể cảm nhận rõ được sự thỏa mãn hài
lòng.
Ứng Khúc Hòa đang đi tới phòng bếp, hương mì đột nhiên bay vào
mũi của anh, anh lập tức dừng chân lại.
Là một người sành ăn, vị giác và khứu giác của anh mẫn cảm hơn
người khác rất nhiều. Hương mì này như nam châm hấp dẫn anh, vì một
miếng ăn, anh có thể làm ra những việc ngoài dự đoán của mọi người.
Tây Mễ bưng bát ngồi xổm ở trong sân ăn đến ngon miệng, trước mặt
bỗng nhiên có thêm hai chân dài thẳng tắp.
Cô vừa mới nhét một đũa mì vào trong miệng, đỉnh đầu vang lên một
giọng nam trầm lắng dễ nghe: “Cô gái, có thể cho nếm thử mì của cô
không?”