EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 264

Rốt cuộc Mỹ Thực Đạo cũng trả lời: “Tôi nói không cần trả rồi, đó là

tiền bản quyền cho thực đơn của cô.”

Tây Mễ: “Mỹ Thực Đạo, tôi có tiền, thật sự không đùa đâu. Tôi và anh

chưa từng gặp nhau, lại đồng ý giúp tôi lúc khó khăn, đã là ân huệ lớn nhất
của tôi rồi, tôi không thể chiếm luôn tiền của anh. 9000 đồng đối với anh
mà nói có lẽ chỉ là 9 đồng, nhưng với tôi mà nói, đó là mấy tháng tiền
lương của tôi, cho nên Mỹ Thực Đạo, tiền này tôi nhất định phải trả, tiền đã
chuyển qua tài khoản của anh, anh xem lại coi.”

Mỹ Thực Đạo: “Với tôi mà nói nó chỉ là 9 đồng, cô Tây Mễ, tôi cũng

là người rất có nguyên tắc, không lấy không thứ gì của người khác. Tôi
dùng thực đơn của cô để quay video, có được rất nhiều fan hâm mộ, số tiền
đó chính là thù lao của cô.”

Đối phương cố chấp không chịu nhận tiền, Tây Mễ nhìn màn hình nói

thầm: “Ba ba tôn đạo ơi là ba ba tôn đạo, anh có lấy tiền không? Con rùa
nhỏ ngàn năm họ Tôn kia, tiện tay nhận tiền rất khó sao? 9 đồng tiền cũng
là tiền mà?”

Tây Mễ nhận ra tâm tình của mình quá kích động, ngẩng đầu lên đụng

phải đôi mắt sắc bén của Ứng Khúc Hòa. Cô có chút xấu hổ giải thích:
“Thầy, không phải tôi cố ý mắng người đâu, Mỹ Thực Đạo này nói cho tôi
mượn 9000 đồng, nhưng lúc tôi trả lại thì anh ta sống chết không chịu
nhận, tôi rất buồn bực, lương tâm rất khó chịu.”

Trong mắt Ứng Khúc Hòa phảng phất ý cười: “Tây Mễ, cô có nghĩ,

nếu anh ta biết cô nói anh ta như vậy sẽ rất đau lòng không?”

Tây Mễ: “Không có chuyện đó đâu, trừ phi anh ta có thuận phong nhĩ.

Thầy à, đây có thể tính là anh nói chuyện với tôi rồi. Anh không giận tôi
chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.