EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 277

Vừa nghe tới chứng minh thư, những lời nói hợp lý hợp tình vừa rồi

của cô liền vô dụng, nhất thời cúi đầu, giọng nói nhỏ như muỗi kêu:
“Không mang theo… Ở nhà rồi.”

Cảnh sát nói: “Vậy đi thôi, theo chúng tôi một chuyến, gọi điện cho

người nhà đến đón cô.”

Tây Mễ nhất thời hoảng sợ, bắt lấy cánh tay cảnh sát: “Tôi sai rồi, tôi

xin lỗi, tôi nhận sai, tôi không muốn đến cục cảnh sát đâu.”

Cảnh sát cười ra tiếng: “Cô gái nhỏ, sau khi làm sai liền xin lỗi có tác

dụng sao, vậy xã hội còn cần luật lệ làm gì?”

Ứng Khúc Hòa Hòa túm chặt cánh tay của Tây Mễ, kéo cô ra phía sau

lưng anh, “Thật xin lỗi, có chút hiểu lầm ở đây, nhân viên không rõ chuyện
nên báo cảnh sát.”

Trên mặt cảnh sát tươi cười: “Ông chủ Ứng, cô gái nhỏ này đang ra vẻ

đáng thương thôi, anh đừng để bị lừa, bây giờ anh giúp cô ấy, không chừng
sau này cô ấy lại làm loạn nữa.”

“Không làm loạn, là hiểu lầm thôi, giữa thầy trò có mâu thuẫn nhỏ, tôi

sẽ xử lí, không cần các anh quan tâm.” Anh nghiêng người, nâng tay xoa
đầu Tây Mễ, “Tây Mễ, thành thật nói cho các anh cảnh sát biết đi.”

“Chúng tôi thực sự là thầy trò, không phải giả đâu, đúng là có mâu

thuẫn nhỏ.” Tây Mễ cúi đầu, thở ra một hơi: “Vừa rồi là tôi nói dối, ba…
thầy không vô lễ với tôi. Nhân viên không biết quan hệ của chúng tôi nên
hiểu lầm thôi.”

Cảnh sát nghiêm khắc giáo dục: "Lần sau không được như vậy, còn

nhỏ tuổi sao lại đi học nói dối? Anh Ứng cũng đừng nghiêm khắc với học
trò quá, hiện tại em gái nhỏ mà, haizz," vỗ vỗ bả vai Ứng Khúc Hòa: "Em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.