EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 594

Tây Mễ vốn định đón Tết năm nay với Ứng Khúc Hòa, nhưng cúi đầu

lật vài tờ trong bảng hành trình, đầu tháng hai cô đã phải lên đường đi
Pháp, không đợi được đến Tết rồi.

Ứng Khúc Hòa lấy bát đĩa từ trong máy rửa bát ra, nghiêm túc cẩn

thận cất từng cái vào trong tủ. Tây Mễ nắm chặt bảng hành trình, tựa ở cửa
phòng bếp, nhìn ai đó đang làm nội trợ, yếu ớt gọi anh một tiếng: “Lão
Khúc, năm nay em không đón Tết với anh được rồi, công ty đã sắp xếp
xong hành trình cho em.”

“Ừ, anh xem rồi.” Ứng Khúc Hòa cởi tạp dề, tùy ý đặt lên quầy, thò

tay qua xoa xoa đầu cô, đi tới phòng khách, “Nên anh định mai mang em
về nhà cũ thăm ông già. Ông muốn gặp em.”

“Ông nội của anh sao?” Tây Mễ bỗng hơi sợ, thế hệ các ông nội đều

quá nghiêm khắc.

Thấy cô rũ đầu xuống, Ứng Khúc Hòa thò tay qua xoa xoa, “Đừng lo,

ông sẽ thích em.”

Tây Mễ mím môi gật đầu, vâng một tiếng.

Tây Mễ xin phép nghỉ tạm công tác ở Ứng Thực Hiên, công ty cũng

cho cô nghỉ năm ngày để tu chỉnh trạng thái, sau đó bay đến Pháp. Sắp đến
phút chia tay, lòng Tây Mễ đau xót, cô không nỡ chia xa Ứng Khúc Hòa lâu
như vậy.

Nhưng vì có thể tới gần thế giới cấp thần của Ứng Khúc Hòa hơn, cô

phải cố gắng trui rèn mình.

Vì chính cô, vì để tình cảm giữa họ có thể lâu dài. Tuy cô còn chưa

hiểu nhiều về hôn nhân, nhưng cũng biết hôn nhân cần hai bên tôn trọng và
ủng hộ lẫn nhau. Cô không mơ mộng xa vời là có thể vượt qua được Ứng
Khúc Hòa, chỉ nguyện không cách anh quá xa xôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.