EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 323

sau, Phó Minh Thời kéo Chân Bảo lên, bước đi đến bên cạnh nghỉ ngơi, đặt
Chân Bảo ở trên ghế sa lon hôn, gió táp mưa rào.

Một giờ về sau, Chân Bảo đỏ mặt trốn trở về phòng, đi đến trước gương

kiểm tra, phía dưới xương quai xanh, đầu vai, cánh tay, bắp chân, thậm chí
mu bàn chân, Phó Minh Thời đều lưu lại dấu vết. Người đàn ông này, quả
thực xem cô trở thành cây vải rồi, lật qua lật lại nhấm nháp.

Trước mắt hiển hiện lồng ngực Phó Minh Thời đầy mồ hôi, ánh mắt anh

trầm trầm, Chân Bảo nhanh chóng tắt đèn chui vào chăn, bắt buộc bản thân
bỏ qua những cái kiều diễm đấy, dụ dỗ. Người trầm luân. Nhưng qua một
chút, Chân Bảo không hề buồn ngủ, càng muốn quên càng khó quên mất,
Phó Minh Thời, so với tiền của anh càng làm cho người khó có thể cự tuyệt.

Vén chăn lên, Chân Bảo nắm ly lên, uống một hơi hơn phân nửa ly

nước.

~

Phó Minh Thời không muốn thả Chân Bảo đi, nhưng hành trình gần nhất

của anh quá kín, hoàn toàn chính xác không có bao nhiêu thời gian cùng
Chân Bảo.

Nghỉ đông ngày thứ năm, Phó Minh Thời tiễn Chân Bảo lên máy bay.

"Đến gọi điện thoại cho anh." Phó Minh Thời nắm chặt tay cô, không nỡ

buông ra.

Ly biệt phía trước, Chân Bảo cũng không nỡ bỏ anh, nhưng đã đến giờ

xuất phát rồi, cô chỉ có thể nhìn Phó Minh Thời đi ra ngoài, đi xuống cái
cửa lúc trước anh đi thành C đón cô lúc ngồi máy bay tư nhân. Một hồi lắc
lư, máy bay bay lên không, Chân Bảo tiến đến cửa sổ phía trước, nhìn lại,
nhìn không thấy bóng dáng quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.