EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 324

Ngày hôm sau, máy bay đáp xuống sân bay Houston, bên này ánh nắng

tươi sáng, nhiệt độ không khác lắm cùng quê quán Chân Bảo bên kia.

Ông cụ Phó phái quản gia tới đón cô, Chân Bảo biết.

"Chân Bảo?"

Người ngoại quốc chật ních sân bay, bỗng nhiên có người dùng tiếng

phổ thông gọi cô, Chân Bảo giật mình mà nhìn về phía trước, nhìn thấy một
gương mặt đàn ông phương Đông lạ lẫm. Người nọ tóc ngắn màu đen, màu
da trắng nõn, cao, ở trong nước, tuyệt đối là trai đẹp.

Có thể Chân Bảo cũng không nhận ra anh, trong mắt nghi hoặc, "Anh

là..."

Trong mắt Trình Dịch lưu lại một tia kinh hỉ, đi tới giải thích nói: "Anh

là anh họ của tiểu Nhã, năm nay nghỉ hè anh mang bucky tản bộ công viên,
chúng ta gặp nhau." Lúc ấy anh cũng không biết tên của cô, trở về tìm em
họ nói bóng nói gió đã hiểu, về sau đặc biệt tìm em họ, còn tìm ảnh chụp
chung của em họ cùng Chân Bảo, trong tấm ảnh Chân Bảo tươi cười ngọt
ngào, Trình Dịch nhịn không được giữ một phần.

Dù sao mỹ nữ vẫn làm cho người ta khắc sâu ấn tượng, cho dù nửa năm

này Trình Dịch cũng không có nghĩ tới Chân Bảo, thậm chí đã nhanh quên
đã từng gặp qua cô bé hay thẹn thùng, nhưng hôm nay ngẫu nhiên gặp lại,
trong biển người mênh mông lần nữa nhìn thấy gương mặt thanh thuần mỹ
lệ, trong đầu Trình Dịch sâu trong trí nhớ, trong nháy mắt sống lại.

Chân Bảo đối với anh lạ lẫm, nhưng cô nhớ kỹ bucky lông vàng, vì vậy

Trình Dịch vừa nói như vậy, cô cũng nghĩ tới, "Tại sao anh ở chỗ này?"

Trình Dịch mắt nhìn quản gia, cười nói: "Trong nước có bạn tới đây

chơi, anh tới đón anh ta, còn em, khách du lịch?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.