EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 454

Phùng Nguyệt cắn cắn môi, nhìn chằm chằm bóng lưng Chân Bảo nói:

“Tại sao cậu còn chưa đi?”

Chân Bảo đang đợi Phó Minh Thời, trước khi tan học Phó Minh Thời

gửi tin tới, nói anh đang đi trên đường, nói cô chờ ở phòng học, một hồi anh
đến bên này đón cô, đến sẽ gọi điện thoại cho cô. Trước kia cũng có tình
huống này, trước Chân Bảo làm hết bài tập, chợt nghe thanh âm Phùng
Nguyệt, Chân Bảo quay đầu nhìn xem, sau đó tiếp tục viết lại đơn giản nói:
“Viết xong sẽ đi.”

Phùng Nguyệt trầm mặc một hồi, mang theo ba lô đứng lên, “Còn không

có chúc mừng cậu, Thời Minh thật sự là Phó Minh Thời.”

Chân Bảo không có trả lời. Phùng Nguyệt động tâm đối với Phó Minh

Thời, hai người không thể nào tiếp tục làm bạn bè, cô cũng không hiểu
Phùng Nguyệt vì cái gì còn muốn chủ động nói chuyện với cô, cả hai đều
xấu hổ.

Nhìn ra Chân Bảo lạnh nhạt, Phùng Nguyệt đi trước, rời phòng học, dọc

theo đường rẽ một cái, đối diện gặp được Phó Minh Thời. Hôm nay Phó
Minh Thời, ăn mặc y nguyên điệu thấp, tựa như đã từng là Thời Minh,
nhưng anh đón ánh nắng đi tới, ngũ quan đạm mạc tuấn mỹ, không cần thân
phận, khả năng hấp dẫn tất cả ánh mắt nữ sinh đi ngang qua.

Biết rõ đối phương chán ghét mình, Phùng Nguyệt vẫn không nhịn được

nhìn nhiều mấy lần.

Ánh mắt cô gái này quá câu chấp, ánh mắt Phó Minh Thời nghiêng qua,

nhận ra Phùng Nguyệt, ánh mắt của anh không thay đổi, phảng phất đây
chẳng qua là một người xa lạ. Đáy lòng Phùng Nguyệt ngũ vị tạp trần,
nhưng đồng thời vô cớ thất vọng buồn, vừa tối tối may mắn, Phó Minh Thời
không có chú ý cô, nói rõ anh cũng không biết sau lưng cô làm động tác
nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.