EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 59

Không có thời gian bay bó buột, Phó Minh Thời dẫn đường lái đến cửa

hàng tổng hợp, trên đường đi qua một cửa hàng điện thoại, trong lòng Phó
Minh Thời khẽ động, quay đầu xe.

Xe ngừng, Chân Bảo đột nhiên tỉnh, bụm mặt ngáp.

Phó Minh Thời giúp cô tháo giây nịt an toàn ra, “Xuống xe.” Thuận tay

đẩy cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế ra.

Lúc anh làm động tác này, mặt ngay tại trước mắt cô, bên mặt trắng nõn

lành lạnh, lông mi đặc biệt dài. Chân Bảo sợ bả vai anh đụng phải mình, nỗ
lực dán vào thành ghế, Phó Minh Thời ngồi xuống chỉnh ngay ngắn, cô lập
tức xuống xe. Ngoài xe không khí tươi mát, trước mắt là đường quốc lộ
sạch sẽ xe tới xe đi, xa xa từng tòa nhà cao tầng đứng vững, Chân Bảo cố
gắng tìm kiếm kiến trúc cùng loại như sân bay, quay người lại, thấy bên
cạnh là cửa hàng điện thoại.

Phó Minh Thời khóa kỹ xe, đợi cô tới đây.

“Sân bay đâu?” Chân Bảo còn chưa hiểu Phó Minh Thời muốn làm cái

gì.

“Đổi điện thoại cho em trước, sau này bạn học bạn bè sẽ thỉnh thoảng

gửi tin tức hình ảnh giọng nói cho em, điện thoại của em bây giờ không thể
dùng, ảnh hưởng đến giao tiếp.” Phó Minh Thời vừa đi tới cửa hàng điện
thoại, vừa nói ra lý do cô cần phải đổi điện thoại.

Không có so sánh thì sẽ không có tổn thương, chơi đùa điện thoại Phó

Minh Thời, Chân Bảo đã sớm biết điện thoại cũ của mình đã lỗi thơi. Nếu
như phải đổi, vậy đổi thôi, trong thẻ con hai ngàn, có lẽ đã đủ rồi, điện thoại
của cháu trai bà Quách kia cũng là loại màn hình cảm ứng, cũng không
khác với Phó Minh Thời lắm, giống như chỉ hơn một nghìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.