EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 61

nhân viên bán hàng tới đây, quét thẻ tính tiền, “một món tiền khổng lồ” bay
mất ngay trước mặt Chân Bảo.

Phó Minh Thời lại mang cô đi làm cài đặt điện thoại mới.

Trên đường đi, Chân Bảo luôn loay hoay với chiếc điện thoại mới, Phó

Minh Thời cài cho cô rất nhiều phần mềm mới, cô thấy cái gì cũng mới lạ,
như học trò nhỏ được tặng chiếc điện thoại mới. Khóe môi Phó Minh Thời
nâng lên, nhắc nhở cô: “Lưu số điện thoại của anh chưa?”

Chân Bảo cũng không ngẩng đầu lên dạ một tiếng.

Phó Minh Thời không quấy rầy cô nữa, sắp đến cửa hàng tổng hợp rồi,

mới nói: “Lại đi mua hai bộ quần áo mới.”

Chân Bảo vẫn không nhúc nhích, ánh mắt chậm rãi đảo qua chiếc quần

jean hai mười đồng trên đùi, giày xăng-̣đan hơn mười đồng trên chân.

Cô cũng không nói gì, chẳng qua cũng không có tâm trạng chơi điện

thoại nữa, quay đầu nhìn ngoài cửa xe.

Phó Minh Thời hiểu tự ái của cô, nhưng anh cũng không quản cô, phải

là không chịu trách nhiệm, “Không mua quá đắt đâu, hiện tại mặc quần áo
mấy trăm đồng đi vào trong đám đông, tuyệt đối không dễ làm người ta chú
ý.” Ngoại trừ trường hợp quan trọng, bình thường tùy tiện mặc là được,
thoáng cái mua đồ xa hoa đắc tiền cô sẽ mặc không được tự nhiên.

Chân Bảo nhếch miệng, bỗng có chút nhụt chí, nhìn chằm chằm vào

chiếc xe ô tô màu đen đang đi ngang qua, hỏi anh: “Tương lai tin tức chúng
ta đính hôn truyền ra ngoài, anh sẽ không cảm thấy mất mặt ư?” Cũng bởi
vì sự cố chấp của ông cụ mà cô bó tay bó chân, tìm cô gái nông thôn làm vị
hôn thê, đoán chừng bạn bè trong nội thành của Phó Minh Thời cũng sẽ
cảm thấy nhục nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.