EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 89

Con đường sạch sẽ hai bên đường trồng một hàng cây ngô đồng, không khí
tươi mát, ánh nắng xuyên qua từng khe hở của cành lá chiếu xuống, bốn
chân của Hắc Đản chậm rãi bước đi phía trước, trên cổ buôc một cái vòng
màu trắng.

"Đúng vậy ạ, Phó tổng đã nói sẽ giúp cháu kiểm tra kết quả." Gần tới

ngày biết được thành tích, ngược lại Chân Bảo không hề lo lắng. Mấy ngày
vừa thi xong thật sự cô ngủ không được, trong đầu cứ suy nghĩ mình không
nắm chắc đáp án đề thi.

Cháu trai giúp kiểm tra kết quả?

Ông cụ Phó lộ ra nụ cười thần bí, không muốn vạch trần cháu trai đang

nói dối, khuyên Chân Bảo, "Gọi là Minh Thời, gọi Phó tổng quá xa cách."

Chân Bảo quay đầu nhìn ven đường, không nói được ra lời.

Suốt đoạn đường đi chậm rì rì, phía trước là công viên, rất nhiều người

mang theo thú cưng, sau khi Chân Bảo đến đây ở mỗi ngày cùng ông cụ đi
tản bộ đều gặp, thuận tiên mang theo Hắc Đản. Đừng nhìn Hắc Đản ở trong
nước không có gì nổi bật, ngày đầu tiên đến công viên này lại được rất
nhiều người quan tâm, khen Hắc Đản đán yêu thông minh.

"Tiếp tục!" Chọn xong vị trí, Chân Bảo giơ tay ném đĩa ra ngoài.

Hắc Đản vui mừng đuổi theo, lông toàn thân màu đen bóng loáng, nhảy

cao lên, thành công ngậm được đĩa vừa ném đi. Chân Bảo cười nhìn Hắc
Đản chạy trở về, ông cụ Phó ngồi trên ghế dài ở phía xa, không biết tự lúc
nào bên cạnh ông cụ xuất hiện thêm một cụ bà tóc bạc trắng và đứa cháu.

Ông cụ cũng có bạn già của mình, Chân Bảo không cần lo lắng tập trung

vui đùa với Hắc Đản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.