EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 107

Em cười, như một linh hồn cuồng nhiệt hân hoan trong giấc mộng.

Trong ba năm, khi đêm khuya không thể chợp mắt, khi một mình cô

độc giữa biển tuyết trắng mênh mông, thậm chí buổi sáng vươn vai sau khi
tỉnh dậy, khi vui vẻ nhất hay khi đau đớn nhất, hoặc chỉ là trong khoảnh
khắc nào đó, trái tim Giang Nguyệt liền nảy ra một ý nghĩ này: nếu giờ cô
mắc trọng bệnh, không có thuốc nào chữa khỏi thì sao? Nếu như lúc này cô
chết đi thì sẽ thế nào? Liệu anh có hối hận không? Hối hận đã để cô một
thân một mình phiêu bạt ở bên ngoài, hối hận vì đã quá lạnh lùng đối với
cô. Cô tay không tấc sắt, chẳng có thứ gì có thể nương tựa, duy chỉ có thể
xác dùng làm vũ khí để trả thù anh. Mỗi lần nghĩ như vậy, cô lại cảm thấy
vui.

Nhưng Giang Nguyệt chưa bao giờ nghĩ Giang Quân sẽ xảy ra sự cố

ngoài ý muốn, sẽ mắc bệnh và thoi thóp ở trên giường. Cô chưa bao giờ
nghĩ Giang Quân sẽ chết. Cô luôn tin rằng mọi thứ có thể thay đổi, trừ việc
“anh tồn tại” là chuyện không bao giờ thay đổi, là vĩnh hằng, là không cần
phải hoài nghi.

Nhưng cái niềm tin ấy đã bị hiện thực phá hỏng. Giang Nguyệt vuốt

ve từng ngón tay anh, trước đây lúc nào bàn tay của anh cũng ấm áp, thế
mà giờ bởi dịch truyền mà lạnh băng. Trong lòng Giang Nguyệt bùng lên
một nỗi sợ hãi không thể nói thành lời, nhưng vẫn ổn, vẫn ổn, vẫn còn kịp.

Phát hiện Giang Quân tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của Giang Nguyệt là

vùi mặt vào chăn, cô cứ khóc là đỏ hết cả mắt. Kết quả là bộ dạng xấu xí
của cô vẫn bị Giang Quân nhìn thấy. Anh khẽ cười, đặt tay lên mu bàn tay
của cô, khẽ vuốt tay cô rồi hỏi: “Sao lại căt tóc đi thế?”

Đây là câu đầu tiên anh nói với cô, giọng nói khàn khàn. Giang

Nguyệt vẫn gục mặt xuống giường, giống như một con mèo nhỏ im lặng
quấn vào chân chủ nhân của nó, Cô không hi vọng bất cứ thứ gì phá vỡ sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.