EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 32

Một hôm tan học, đeo trên lưng cái cặp sách nặng nề, cô lê cái thân

mệt mỏi về nhà. Nghĩ đến việc Giang Quân vẫn còn đi công tác, những bài
tập vật lý khó hiểu, đành phải đợi đến tối gọi điện hỏi anh. Không biết tối
nay anh sẽ gọi lúc nào? Liệu có uống nhiều rượu không?

Giang Nguyệt vừa nghĩ vừa vặn chìa khóa mở cửa. Vào đến nhà, vừa

đặt được cái cặp sánh trên vai xuống, cô đi vào bếp rót nước uống nhưng
lại nghe thấy trong phòng có tiếng thở. Cô giật mình, rõ ràng tiếng thở và
tiếng rên rỉ ấy vọng lại từ một đầu phòng khách, ở phía cuối hành lang,
hình như là ở phòng đọc sách.

Giang Nguyệt đi về phía đó, chân cô đi dép bông nên bước chân rất

nhẹ, gần như không phát ra tiếng động. Đi qua phòng khách, nhìn thấy cái
vợt tennis vứt lăn lóc dưới đất, cô liền cúi xuống nhặt lên.

Không có quá nhiều thời gian để đi từ phòng khách sang phòng đọc

sách, nhưng trong lòng Giang Nguyệt đã nghĩ đủ mọi cách ứng phó với tình
hình.

Tuy nhiên, tình cảnh trước mắt thực sự vượt quá sức tưởng tượng của

cô.

Cô nhìn thấy tấm lưng Giang Quân và người phụ nữ ở trước mặt anh.

Giang Nguyệt chưa từng gặp người phụ nữ này. Nhưng khoảnh khắc này,
đã gặp hay chưa chẳng còn quan trọng. Bởi vì cảnh tượng trước mắt đã
khiến cô khựng lại. Giang Nguyệt nhìn thấy, anh đứng bên bàn đọc, còn
người phụ nữ kia ngồi trên mép bàn, tóc của cô ta rũ xuống vai anh, tay cô
ta quàng qua cổ anh, đang say đắn hôn anh.

Giang Nguyệt đứng ngây ra đến quên cả hít thở.

Không biết Giang Quân đã linh cảm kiểu gì, đúng khoảnh khắc ấy, anh

kéo tay người phụ nữ kia ra, lùi lại sau một bước rồi xoay người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.