EM THUỘC VỀ ANH - Trang 148

quan trọng của câu chuyện. “Nhưng anh cho là anh chỉ chưa hiểu hết... vì
sao em lại không muốn cho anh biết?”.

“Em không nói cho bất kỳ ai.”.

“Nhưng anh đâu phải là bất kỳ ai.” Anh gác chân lên bàn cà phê, bắt tréo

ở chỗ mắt cá. “Nghe này. Anh hiểu đây là một chuyện rất cá nhân và riêng
tư. Anh hiểu vì sao em không muốn nêu ra tại các bữa tiệc cocktail...
Nhưng mình đã bên nhau hai năm rồi. Mình đã đề cập đến chuyện hôn
nhân.”.

Tôi ngập ngừng rồi nói, “Em đề cập chuyện hôn nhân mà.”.
Anh thở dài, như thể đây là một chi tiết không thật sự quan trọng, rồi nói,

“Thế nếu con bé không đến, và bọn mình hứa hôn, bấy giờ em có nói cho
anh nghe không?”.

Tôi thấy mình đâm lúng túng khi nói là không biết.
“Có, em biết.”.
“Thôi được. Có thể là không,” tôi đáp. “Có lẽ không.”.

“Và em nghĩ làm vậy cũng được sao?” anh hỏi. “Giữ cái bí mật quan

trọng đến thế với người em muốn cùng chia sẻ cuộc đời?”.

“Em không biết nữa,” tôi nói, co đầu gối lên đến cằm. “Em đã tưởng

vậy... Nhưng giờ khi gặp Kirby... lại thấy cứ như một sự phản bội.”.

“Em không phản bội anh. Em chỉ không tin anh,” Peter nói, trong khi tôi

nhận ra những người mình thực sự phản bội là Conrad và Kirby.

Như thể đánh hơi được điều này, anh nhìn chăm chăm vào mắt tôi rồi

nói, “Đó có phải toàn bộ câu chuyện không? Giờ anh đã biết toàn bộ câu
chuyện chưa?”.

“À thì... Vẫn còn một chút nữa,” tôi nói, quệt lòng bàn tay vào quần jean.
Anh nhìn tôi tỏ ý anh đã biết là vẫn còn, rồi ra hiệu cho tôi nói tiếp.

“Bố đẻ Kirby không biết gì về nó,” tôi nói, giọng run run.
Mặt anh không biểu lộ cảm xúc gì khi tôi kể anh nghe về chuyện thử thai

- lần đầu tiên nói dối Conrad ấy. Và tôi đã bước đi ra sao, để không bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.