EM THUỘC VỀ ANH - Trang 25

Chương 3

Kirby

Tôi tên là Kirby Rose, và tôi là con nuôi.

Tôi không định biến đây thành một bản tự thú của thành viên Hội Cai

rượu, mặc dù đôi khi thiên hạ sẽ hiểu như vậy, như là cái thứ mà họ phải
thông cảm. Tôi chỉ muốn nói rằng đó là hai sự thật cơ bản về tôi. Giống
như việc người ta không thể biết đích xác khoảnh khắc họ biết tên mình, tôi
cũng không thể nhớ nổi lần đầu nghe bố mẹ kể câu chuyện về cú điện thoại
bất ngờ gọi tới thông báo tôi vừa chào đời và trong vòng bảy mươi hai giờ
nữa tôi sẽ là con của họ. Họ chỉ phải chạy xe đến Chicago (một chuyến đi
ngắn từ khu vực họ sống ở phía Nam thành phố St. Louis, nơi cả hai đã lớn
lên và hiện vẫn đang sinh sống), ký một vài giấy tờ, rồi đón tôi tại bệnh
viện. Họ chỉ việc nói rằng họ đồng ý.

Hôm ấy là ngày Cá tháng Tư nên mẹ tôi đã thoáng nghĩ đó là một trò

đùa, cho đến khi mẹ tự trấn an mình rằng chẳng ai lại nhẫn tâm đến độ chơi
khăm kiểu đó với một cặp vợ chồng đã cố gắng và ước ao, chờ đợi và cầu
nguyện có được một mụn con suốt chục năm nay, gần như từ ngày cưới. Bố
tôi là thợ điện, còn mẹ làm trợ lý hành chính tại một hãng luật lớn trong
thành phố, nên họ có thu nhập khá, nhưng vẫn không đủ để trả chi phí thụ
tinh cho bất kỳ trung tâm điều trị hiếm muộn và vô sinh vốn luôn hét giá
cắt cổ nào. Thay vì vậy, họ quay sang xin con nuôi. Mới đầu, họ vẫn kiên
trì theo các tổ chức. Cơ đốc giáo trong nước, rồi dần dần họ đăng ký với bất
kỳ tổ chức nào không kể đến quốc gia khả dĩ cho họ nhận nuôi một đứa bé.
Trung Quốc, Nga, Colombia. Đám luật sư mờ ám. Chẳng quan trọng. Họ
chỉ muốn có một đứa con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.