EM TRONG TIM TÔI - Trang 117

Hứa Tư Ý mua một phần ăn sáu tệ, tùy tiện tìm vị trí ngồi xuống, mở giáo
trình

《 Quản lý học 》 ra, vừa ăn vừa đọc.

Đúng lúc này, một âm thanh vang lên trên đỉnh đầu cô, giọng nói vô cùng
lớn, vô cùng hoan hỉ : “Nha ! Trợ lí nhỏ a !”
“…… Khụ khụ.” Trợ lí nhỏ có thể chấp nhận…… Còn phía trước « nha »
là cái quỷ gì chứ……
Hứa Tư Ý trực tiếp bị sặc canh trong miệng. Đầu đầy hắc tuyến, giương
mắt vừa lúc nhìn thấy trước mặt không biết khi nào nhiều thêm một nam
sinh, vóc người cao lớn, ngũ quan tuấn tú, làn da trắng sáng dường như có
thể phản quang.
“La học trưởng?”
La Văn Lãng đem đồ ăn đặt lên bàn Hứa Tư Ý, ngồi xuống, tùy ý xua xua
tay, “Anh không phải thành viên Hội học sinh, không cần chú ý nhiều như
vậy. Gọi tên là được.”
Vừa dứt lời, Triệu Doãn Hạo ngồi xuống phía đối diện La Văn Lãng. So
với La Văn Lãng luôn cho người khác cảm giác hoạt bát, tính cách Triệu
Doãn Hạo vô cùng bất đồng, trên khuôn mặt Triệu Doãn Hạo quanh năm
đều là kiểu không có biểu tình, cả người có vẻ đặc biệt an tĩnh, là một
người sống nội tâm.
Hứa Tư Ý vẫn như cũ khách khách khí khí mà tiếp đón : “Chào Triệu học
trưởng.”
Triệu Doãn Hạo hướng phía cô gật đầu, sau đó liền tập trung tự mình ăn
cơm.
Hứa Tư Ý cũng yên lặng xử lí phần cơm trưa.
“Aizz.” Bỗng nhiên, La Văn Lãng thần thần bí bí mà hướng đến sát tai của
cô, giọng nói đè thấp, một kiểu ngữ khí thần bí mà nói : “Cái kia, ừm……
học muội à, chuyện sáng nay……” Nói chuyện tựa như khó có thể mở
miệng, dùng một ánh mắt phức tạp mà nhìn cô.
…… Huynh đệ này là đang cảm thấy e thẹn……
Chẳng lẽ là muốn cô giữ bí mật anh ta bị mộng du ?
Hứa Tư Ý cân nhắc, mơ hồ hiểu được, vì thế vỗ vỗ vai La Văn Lãng, “Yên
tâm đi học trưởng, em sẽ không nói ra ngoài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.