EM TRONG TIM TÔI - Trang 142

Hứa Tư Ý xuống xe.
Cánh cửa sắt lớn với lớp sơn loang lổ đóng chặt, người gác cổng cũng
không có ai.
Cô nghi hoặc, nhìn vài vòng những cánh cổng sắt đóng chặt, rốt cục ở cửa
sắt tối tối ở bên cạnh, phát hiện một mảnh giấy dán đè lên, mặt trên là chữ
viết tay, xiêu xiêu vẹo vẹo, số điện thoại của người gác cổng 138XXXX.
Hứa Tư Ý đối chiếu số điện thoại nhập vào, liên tục bốn số, tất cả đều
không thể kết nối.
Được rồi.
“Xem ra hôm nay không ăn được ……”Giọng nói của cô hơi thất vọng, thở
dài, quay đầu lại vừa thấy, ngây ngẩn cả người.
Cố Giang ngồi ở bồn hoa ven đường hút thuốc, khẽ cúi đầu, người cao chân
dài, đôi chân dài thẳng tắp mà tùy ý đặt trên mặt đất.
Anh ta đang im lặng nghe cô nói chuyện, bỗng nhiên không còn câu sau,
nhìn lên, tầm mắt liền dừng ở trên khuôn mặt trắng nõn của cô.
“Đóng cửa rồi, chúng ta đổi nơi khác đi.”Hứa Tư Ý nhanh chóng quay đầu,
đã không dám đối diện cùng cặp mắt đen kịt kia.
Cố Giang ở ven bồn hoa dập dập điếu thuốc, trở mắt nhìn khu nhà thấp sau
lưng đánh giá xong, hơn hai thước.
Một lát, hắn dụi tàn thuốc ở trong bồn hoa, không nói chuyện, bước đôi
chân dài đi tới phía dưới tường vây.
“Anh….”Cô nghi hoặc, nhíu mày đnag muốn hỏi anh định làm gì, đã thấy
Cố Giang mượn lực ở một nơi, giẫm lên mấy viên đá xếp lên nhau ở dưới
bức tường, nhẹ nhàng nhảy , linh hoạt lưu loát nhảy lên đầu tường.
………Còn có loại thao tác này sao?Người anh em à anh ở cao trung có
phải mỗi ngày đều trèo tường trốn học hay không……..
Hứa Tư Ý lập tức ngây ra như phõng.
Tà dương ngả về phía tây, chàng trai đứng trên tường vỗ tay xuống phủi
bụi, quay đầu nhìn đôi mắt choáng váng của cô gái, một cỗ tà khí cùng du
côn nhiệt tình thoáng chốc theo khóe mắt, đuôi lông mày chảy ra, “Trèo
tường không phải quá nguy hiểm.”Nói xong anh vươn bàn tay, thản nhiên,
“Đi lên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.