EM TRONG TIM TÔI - Trang 141

hơi hơi che khuất cái trán.Nắng chiều cùng thảm cỏ xanh ở sau lưng anh,
đan vào thành một bức phong cảnh, ánh sáng lấp lánh bay bay, càng làm
nền cho khuôn mặt tựa như bức họa của chàng trai nổi bật, tuấn mỹ không
gì sánh được.
Một tia sáng trong mắt Hứa Tư Ý chợt hiện lên.
Cố Giang ở trên nhìn xuống cô, bỗng nhiên cong khóe môi, không chút để
ý nói: “Cơm tối muốn ăn cái gì, em quyết định, tôi mời.”
*
Ban đầu, Hứa Tư Ý cảm thấy lão đại mời khách, còn là một lão đại có tiền
như vậy, không thịt người chủ chi một chút thật sự rất có lỗi với dạ dày của
mình, nhưng sau khi nghĩ lại, lần này cô tới tìm Cố Giang, vỗn là để cảm
ơn anh đã giúp mình mấy lần, sau đó, liền vì thế mà ngoan ngoãn không
còn tâm tư thịt người chủ chi nữa.
Một đoạn cân nhắc, hai người đi ra cổng trường lên xe taxi.
Bốn trận đấu không nghỉ ngơi, Cố Giang có chút mệt mỏi, một tay che trán
tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng thần, thản nhiên hỏi: “Nghĩ xong
chưa?”
Anh mệt mỏi nên ngữ khí cũng rất lười biếng, mềm mại, dễ nghe đến khó
tin.Hứa Tư Ý nhẹ giọng: “Ừ.”
“Nói địa chỉ cho bác tài.”
“Đường Kiến Nam.”
Quán mà Hứa Tư Ý chọn, là một quán nhỏ kiểu gia đình do Vương Hinh
giới thiệu.Theo lời của người bản địa yêu ăn uống thì, quán ăn này là một
nhà hàng rất nhỏ, mở ở trong một tiểu khu không hề thu hút ở nội thành,
chủ cửa hàng là một đôi vợ chồng theo Phật giáo, tay nghề cao, giá cả phải
chăng đồ dùng sạch sẽ, có hương vị của gia đình.
Qua tầm khỏng 20 phút, xe taxi bình tĩnh dừng lại trước một tiểu khu.
Tiểu khu này rát nhỏ, hơn nữa vừa nhìn cũng rất có dáng vẻ tháng năm,
phong cách kiến trúc còn dừng ở những năm 80 của thế kỷ trước, những
căn nhà thấp thấp, những bức tường sơn màu đỏ, cây cối hỗn độn mà cao
lớn, những tán lá xanh che trời, chỗ này so với đô thị phồn vinh kinh tế
phát đạt hoàn toàn không ăn khớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.