kiểu tóc Dreadlocks, nhưng hôm nay so với thường ngày có chút lạ, cô thật
không được quen cho lắm, tóc bện cứ như sợi dây thừng, đàn ông mà đầu
đầy bím tóc, đủ màu sắc thể loại, nhìn cứ như pháo hoa bắn đêm giao thừa
vậy.
... Thật không hổ danh là dân chơi lâu năm. Thất kính!Thất kính!
"La học trưởng?" Cô gượng gạo lên tiếng chào: "Tình cờ quá..." Lại chỉ chỉ
quán trà sữa phía sau, "Anh cũng đi uống trà sữa ạ?"
"Không phải không phải." La Văn Lãng cười sang sảng, tùy ý khoát tay lại,
"Vừa rồi cùng Giang ca tan học, vừa ra khỏi giảng đường liền thấy một
bóng lưng đeo balo Tiểu Hoàng của em gái đi qua trước mặt. Nhưng mà em
đi chuyên tâm quá, không nhìn thấy bọn anh. Sau đó Giang ca liền nói
muốn ra ngoài đi dạo, bọn anh đi ra, lại thấy em đi vào quán trà sữa, cậu ta
liền đến cửa hàng 711 đối diện mua nước... Đấy, chính chỗ đấy."
La Văn Lãng nói, còn tốt bụng đưa tay chỉ cho cô.
Hứa Tư Ý nhìn theo phía anh ta chỉ, đầu đường bên kia quả nhiên có một
cửa hàng 711, vị trí thật đúng đối diện quán trà sữa cô và Trần Hàm gặp
nhau lúc nãy. Nhìn qua bức tường pha lê trong suốt có thể thấy bên trong
cửa hàng đèn đuốc sáng trưng, một người mặc áo sơ mi trắng, quần âu đen,
chân thon dài, thân ảnh mạnh mẽ, rắn rỏi đứng trước cửa.
Vì đứng cách xa nên biểu cảm của người đó cô không rõ lắm. Nhưng mà
cái vóc dáng này, tư thế đứng này, quả thực không thể quen thuộc hơn được
nữa.
La Văn Lãng đưa mặt lại gần, mắt hướng về cửa hàng 711, đầy tính ám chỉ,
bĩu cằm, cười hề hề: "Này, trợ lý nhỏ, không định qua đó chào hỏi chủ tịch
một tiếng à?"
"Có chứ có chứ." Hứa Tư Ý gật đầu. Chủ tịch là chủ tịch tấm gương tốt của
mọi người, anh minh sáng suốt, hào quang chói lọi, gặp thì cũng gặp rồi,
không chào hỏi có hơi kỳ cục. Sau đó chờ đèn xanh sáng, cô liền sang
đường, đi đến cửa hàng đối diện.
Vừa mới bước vào cửa, một giọng nói cảm ứng tự động vang lên: "Kính
chào quý khách-"