EM TRONG TIM TÔI - Trang 171

Âm thanh này thành công khiến nhân viên thu ngân cùng mấy khách hàng
khác quay đầu lại nhìn cô gái mới bước vào cửa. Chỉ có vị lão đại nào đó
vẫn một mặt lãnh đạm không chút phản ứng, tự mình chọn nước uống.
Cố Giang rất cao, xương đã rộng lại lớn, cộng thêm thể hình xuất chúng,
khí chất đặc biệt, cứ coi như không để lộ mặt, nếu hòa lẫn vào đám đông,
liếc mắt cũng có thể nhận ra.
Cô qua đó, hướng đến bóng lưng cao to kia cong môi: "Cố học trưởng, thật
trùng hợp lại gặp anh ở đây."
Người phương nam trời sinh giọng đã nhỏ nhẹ, cái âm này thanh nhẹ
nhàng, êm ái như kẹo đường,chỉ ngậm trong miệng mà như muốn tan ra,
khiến người ta muốn cắn một cái cũng không nỡ. Cố Giang không nhìn cô,
thậm chí cả đầu cũng không quay lại, cầm lấy một chai nước khoáng không
mặn không nhạt nói: "Không trùng hợp."
Hứa Tư Ý khẽ giật mình, "Anh không phải trùng hợp ở chỗ này mua nước
ạ?"
"Không phải."
Cô hồ nghi, "... Vậy anh đến đây làm gì?"
Nghe vậy, Cố Giang lúc này mới quay lại nhìn cô bé thấp hơn anh một cái
đầu, rũ mắt, nói mà không chút biểu cảm: "Đến cùng em vô tình gặp."
"..." Ơ? Hứa Tư Ý chớp mắt, càng không hiểu, "Tại sao muốn cùng em vô
tình gặp?"
"Gặp em một chút," Cố Giang ngữ khí nghe vô cùng hững hờ, lại tiện tay
cầm hai hộp ô mai vị dâu tây, bánh gấu, nói chung là toàn thứ mà anh xưa
nay không đụng đến, "Tóm lại, tôi không tìm em, thì em cũng không bao
giờ chủ động tìm tôi."
Cái giọng điệu ai oán như mất mẹ, mồ côi cha này là sao? Rốt cuộc là đã
xảy ra chuyện gì?
Nói được mấy câu, đầu óc Hứa Tư Ý có chút mông lung, nghiêm túc hỏi:
"Anh tìm em có việc gì à? Mà nếu có chuyện gấp anh có thể gọi điện hoặc
nhắn tin cho em mà..."
Vừa dứt lời, Cô Giang bỗng khựng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.