EM TRONG TIM TÔI - Trang 214

“Tôi không mang theo tiền.” Cố Giang nhẹ nhàng bâng quơ nói. Buổi sáng
anh nhận điện thoại La Văn Lãng gọi đến, anh sợ cô đợi lâu nên vội vàng
mặc quần áo, chạy liền đến đây, ví tiền cũng để quên ở nhà. Sau đó anh
ngáp một cái, đưa mắt hướng về phía tiệm bánh bao ở phía trước, nâng
nâng cằm, “Đói bụng rồi.”
Hai phút sau, trước cửa tiệm bánh xuất hiện hai người: một cao lớn, một
thấp bé. Hứa Tư Ý từ trong cặp sách lấy ra ví tiền có hình chú vịt Tiểu
Hoàng, lôi ra mấy tờ tiền lẻ, cầm trong tay, nhìn một lượt tất cả các loại
bánh bao, bánh mì, điểm tâm cũng như đồ ăn vặt, hỏi Cố Giang: “Anh
muốn ăn cái gì?”
Cố Giang chọn 2 cái bánh bao, 1 quả trứng gà, 1 ly sữa đậu nành.
Gói đồ ăn xong, chủ tiệm bánh mỉm cười đưa đồ ăn sáng cho họ nói: “Tổng
cộng hết 7 tệ.”
Hứa Tư Ý rút tờ 10 tệ ra, lấy lại 3 tờ tiền cùng với mấy đồng kim loại. Cô
đếm đếm mấy đồng tiền xu, kéo khóa kéo của ngăn tiền xu để bỏ vào, rồi
lại cất ví vào trong cặp sách.
Hai người rời khỏi tiệm bánh bao.
Cố Giang cầm theo túi đồ ăn cùng li sữa đậu nành, đột nhiên nói: “Thêm
wechat đi, tiền ăn sáng tôi sẽ gửi cho em bằng phong bao lì xì.”
Hứa Tư Ý nghe xong, xua xua tay: “Không cần, không cần đâu. Chỉ có 7 tệ
mà thôi, không nhiều lắm đâu, coi như em mời anh.”
Cố Giang giống như không nghe thấy lời cô nói, lấy điện thoại từ trong túi
ra, mở màn hình, bật wechat, vào tìm kiếm bạn bè, ngón tay dừng lại, mắt
không ngước lên, hỏi: “Số wechat là bao nhiêu?”
Hứa Tư Ý lich sự: “Không cần chuyển, thật sự không cần. Em nói mời anh
chính là mời anh.”
“Số wechat là bao nhiêu?”
“…….” Hứa Tư Ý trầm mặc vài giây, rồi đọc ra một dãy số.
Ngón tay mảnh khảnh nhanh chóng gõ vài cái trên màn hình, nhập vào dãy
số, tìm kiếm. Giây tiếp theo, trên màn hình hiện lên hình đại diện là một
con vịt con màu vàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.