EM TRONG TIM TÔI - Trang 216

“…..Vừa rồi chỉ tốn có 7 tệ.” Hứa Tư Ý nhìn sang Cố Giang, “Tại sao anh
lại gửi cho em nhiều tiền như vậy.”
Hơn nữa………
Nếu wechat có tiền vì sao vừa rồi không dùng wechat để thanh toán tiền
chứ?
“Có tiền, tùy hứng.”
……………Y&^%%@! Tốt. Người xem nhân dân tệ như là thú tiêu khiển,
cô có dùng cả đời cũng không thể nào hiểu được.
Hứa Tư Ý không nói gì, một lúc sau lại nhớ đến 2 mẹ con người Nga lúc
trước, không khỏi tò mò, “Đúng rồi, tại sao anh nói được tiếng Nga vậy, là
chuyên môn à?”
Cố Giang nói: “Nghỉ hè cấp ba tương đối rảnh nên tùy tiện học một chút.”
Chỉ tùy tiện học một chút mà anh có thể nói chuyện với người Nga dễ dàng
như vậy? Ngài nói xem có việc gì mà ngài không thể làm sao, tại sao vậy
trời? Không lẽ trên đời này còn nhiều nhân tài chưa được trọng dụng vậy
sao. Hứa Tư Ý trải qua một hồi suy nghĩ, lại rơi vào trầm mặc.
Cô cứ thế trầm mặc hơn nửa phút.
Lúc này điện thoại của Cố Giang vang lên. Anh cầm lên nghe, khuôn mặt
vô cảm, “Ừ. Đã biết.”
Hứa Tư Ý đứng bên cạnh lặng lẽ dựng lỗ tai lên nghe. Cô còn chưa nghe
kịp âm thanh của người gọi đến, vị kia đã đặt điện thoại lên cao thêm chút
nữa.
Cố Giang cất điện thoại vào túi vào, bước chân chuyển hướng, nhẹ nhàng
nói: “Đi, theo tôi đến cổng tây.”
Hứa Tư Ý bối rối, đứng nguyên tại chỗ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cô khẽ nhíu lông mày, đáp: “Chúng ta đã đến cổng nam chỉ cần đi vào thôi,
còn đến cổng tây làm gì?”
“Đi lấy xe của tôi.”
Mặc dù Hứa Tư Ý sinh ra trong một gia đình bình thường nhưng vẫn có
một số bạn bè giàu có. Một trong số đó chính là cô gái mê game, Tiễn Tiền
Trinh. Nhờ có người bạn tốt này mà Hứa Tư Ý may mắn được nghe những
câu chuyện về việc tiêu tiền như nước của các vị phú nhị đại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.