EM TRONG TIM TÔI - Trang 218

Sau khi kiểm tra xong, Cố Giang tắt máy, ung dung đứng xuống: “Cảm
ơn.”
Lúc này bên kia đường, một chiếc xe thể thao thượng hạng hiệu Porsche
dừng lại. Từ trên xe, một người bước xuống cũng khoảng tầm 20 tuổi, dáng
người săn chắc, mặc một bộ tây trang màu xanh ngọc. Lương Nam đi đến
bên cạnh Cố Giang, vươn tay để lên vai anh, nói: “Gần đây cậu có bận gì à,
lại đem tôi vứt qua một bên như vậy?”
Người đó vừa nói vừa đưa mắt nhìn về phía cô gái trẻ đứng bên cạnh. Cô
trông hơi xanh xao, ngây ngô, nhưng lại toát lên vẻ dịu dàng, mềm mại,
thuần khiết giống như một chú mèo con. Đôi mắt của anh ta ngập tràn vẻ
thích thú.
Cố Giang quay đầu về bên trái, hất tay của Lương Nam ra. Mặt không chút
biểu cảm, lạnh lùng: “Hai người nên rời khỏi đây đi.”
“……” Lương Nam đến gần nhìn vào ánh mắt đầy nghiêm trang và lạnh
lùng của Cố Giang, sửng sốt.
“Lâu như vậy không gặp, dù thế nào cũng nên ăn một bữa cơm chứ.” Tống
Việt không nhận ra sự thay đổi của Cố Giang, trên mặt vẫn giữ nụ cười như
cũ, nói: “Hàn Thế Thành cũng hẹn ngày quốc khánh cùng nhau đến
Maldives. Ở đó có rất nhiều gái đẹp và đồ ăn ngon. Cậu cùng đi không?”
Hứa Tư Ý nghe mấy lời này, trong lòng không khỏi lắc đầu, cảm thán:
niềm vui của những người giàu có, mình quả là không bao giờ có thể tưởng
tượng được.
“Không đi.” Cố Giang lạnh lùng, thản nhiên từ chối. Anh nói xong liền
quay đầu nhìn sang thì thấy cô bé kia đang cúi đầu suy tư. Anh động động
môi, rồi huýt sáo.
Hứa Tư Ý ngẩng đầu lên.
Người thanh niên đó ngồi trên chiếc xe moto màu đen đỏ, chỉnh lại quần áo
của mình, một chân đạp ga, một chân đạp trên mặt đất làm điểm tựa, đôi
chân thon dài, đẹp đẽ tựa như cây bạch dương.
Cả người lẫn xe đều rực rỡ đến chói mắt. Anh trông có vẻ kiêu ngọa tựa
như một con gió lốc đang gào thét ở trong khe núi, lại như một chú đại
bàng đang tự do bay lượn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.