EM TRONG TIM TÔI - Trang 34

Hứa Tư Ý suy nghĩ một lát, động động môi, muốn nói lại thôi.
Vương Hinh bưng cốc nước lên, nhìn thấy chút manh mối, “Còn muốn hỏi
thêm cái gì?”
Hỏi thêm?
Cũng không cần nói thẳng ra vậy chứ, khụ, chỉ là thuận miệng muốn hỏi
một chút.
Cô hắng giọng một cái, thấp giọng thử thăm dò nói: “Lần trước sau khi
cuộc giao lưu chấm dứt, cậu nói những lời này…….Có vẻ trước kia cậu
biết Cố Giang?”
“Bọn mình cùng học một trường trung học, chẳng qua không cùng một
khóa, anh ấy là đàn anh khóa trên.” Bạn chân dài cùng phòng uống một
ngụm trà hoa hồng rồi chép miệng nói “Boss trường - Cố Giang, người như
thế ai lại có thể không biết chứ!”
Sau đó, Vương Hinh giống như một cụ bà đang đọc Bình thư (một hình
thức văn nghệ dân gian của Trung Quốc), giọng nói dẫn dắt Hứa Tư Ý hồi
tưởng lại những câu chuyện chói lọi trước đây của Cố chủ tịch.
Khác với phần lớn học sinh xuất sắc khác ,Cố Giang từ khi sơ trung đã bắt
đầu có vấn đề.
Vấn đề cụ thể bắt đầu từ đâu?
Lúc ấy Cố Giang học năm ba, vẫn là một nam sinh thân hình cao hơn 1m7,
thiếu niên cao gầy, đơn độc ấy vào một lần nghỉ trưa thì gặp đội bóng rổ
trên sân thể dục rồi tranh giành với nhau. Sau một phen đàm phán không có
kết quả, hai bên bắt đầu giằng co.
Tiền đạo đội bóng rổ vóc dáng 1m9, dáng người cao lớn nên ỷ vào ưu thế
về hình thể nói chuyện ngày càng khó nghe, dùng những lời sỉ nhục như
“mẹ mày”, “khốn kiếp”…
Đột nhiên, một chuyện không ai nghĩ đến đã xảy ra.
Quả bóng rổ bị ném đổ ập xuống, chính giữa hồng tâm, tên tiền đạo kêu lên
một tiếng, đau đến nỗi bịt cái mũi, quỳ rạp xuống đất.
Mọi người đều ngây ngẩn cả người, còn chưa kịp hoàn hồn, liền thấy Cố
Giang mặt không chút thay đổi, tiến lên hai bước, nắm tóc vị tiền đạo ấy
lên, hung hăng đạp vào mặt làm máu mũi của người kia chảy giàn giụa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.