EM TRONG TIM TÔI - Trang 35

Hôm đấy vừa vặn đến phiên Vương Hinh và các bạn trực nhật tổng vệ sinh
trường học.
Cô cầm cái chổi đứng ở đường chạy bên cạnh, thì thấy toàn bộ quá trình,
xung quanh có mấy nữ sinh nhát gan thậm chí sợ tới mức thiếu chút nữa
khóc lên.
Vương Hinh tinh tường nhớ rõ, tên tiền đạo bị thiếu niên lạnh lùng đánh
đến thần trí mơ hồ, vẻ mặt toàn là máu, nhưng thiếu niên kia đáy mắt vẫn
hờ hững, khéo miệng có chút nghiền ngẫm âm trầm cười lạnh, tàn nhẫn ác
độc không nên lời….
Nghe xong một phen, tam quan của Hứa Tư Ý hoàn toàn bị đảo lộn, nói
chuyện có chút cà lăm: “Thật, thật sự?”
“Mình lừa cậu làm gì? Cậu không biết lúc đó ở ngoài kinh khủng hơn
nhiều, trên sân nhiều người như vậy, cũng chưa một ai dám đi ngăn, thầy cô
đến đó cũng không có ích gì, người học sinh kia suýt chút nữa thì tàn
phế……” Vương Hinh nói xong, lòng còn sợ hãi vỗ vỗ ngực, “Việc đó đã
trở thành bóng ma trong tâm trí mình luôn đó.”
“…….Đáng sợ như vậy?”
“Đúng vậy. Nếu không phải Cố Giang có thành tích tốt, lại có bối cảnh gia
đình, trường học đã sớm đuổi rồi. Chuyện là như vậy đó. Đây là mình tốt
bụng dặn dò cậu, tóm lại, vị này chỉ có thể đứng từ xa nhìn, đừng khinh
suất trêu đùa, cũng trăm ngàn đừng trêu chọc.”
“…….”Thật đáng sợ. Khó trách trên lưng có hình xăm, còn có khí chất của
nhân vật phản diện, quả nhiên không phải hạng người tốt gì.
Chỉ có điều...
Chờ đã!
Như Vương Hinh miêu tả, cái tên tiền đạo ấy chỉ là chửi Cố Giang vài câu
đã bị đánh vào viện, vậy bản thân mình nhìn lén anh thay quần áo….
Cơn gió thổi qua, Hứa Tư Ý hoảng sợ sờ sờ chiếc cổ mảnh khảnh của
mình, thấp giọng hỏi: “Vậy nếu như, không cẩn thận trêu chọc đến rồi
sao?”
“Nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ thôi.” ,Vương Hinh mỉm cười, “Còn lại thì
tự mình cầu phúc đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.