EM TRONG TIM TÔI - Trang 84

ngược sáng, đứng cạnh cửa, cười một cái nói: "Không con sớm nữa, Cố học
trưởng, em về trước đây. Gặp lại sau."
Cố Giang gật đầu, dập tắt điếu thuốc, ném vào thùng rác, "Đi thôi."
"... ..." Hứa Tư Ý sững sờ.
"Tôi đưa em về."
Vừa dứt lời, hai bóng lưng một cao một thấp cùng nhau rời đi. La Văn
Lãng nhìn theo hai người, một tay xoa cằm, rơi vào trầm tư. Lão Cố này,
trước đây chưa từng thấy thân thiết với nữ sinh bao giờ, làm sao đột nhiên
lại trở nên dịu dàng, ôn nhu như thế.
Mặt trời mọc đằng Tây rồi sao?
*
Gần 11 giờ đêm, trên sân trường, xung quanh im ắng.
Mặt trăng ẩn mình sau những đám mây.
Cố Giang hai tay đút túi quần, mặt không để lộ chút biểu cảm nào mà đi về
phía ký túc xá nữ. Hứa Tư Ý tay cầm chiếc đèn pin hình vịt Tiểu Hoàng
mới mua bên cạnh, nhu thuận mà yên tĩnh.
Không ai nói với ai câu nào.
Không lâu sau, Hứa Tư Ý ngẩng đầu, đã đến cổng ký túc rồi.
Cô khách khí nói: "Cám ơn anh, tạm biệt." Sau đó tắt đèn pin, xoay người
định quay về phòng.
Cố Giang vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Hứa Tư Ý bước được hai bước thì bỗng dừng lại, hít một hơi thật sâu, quay
đầu, đem thắc mắc trong lòng ra hỏi anh: "Hôm nay gọi em tới... rốt cuộc là
vì cái gì?"
Trước cổng ký túc chỉ có một chiếc đèn đường lẻ loi, trơ trọi.
Màu vàng ấm áp chiếu lên khuôn mặt hoàn mỹ của anh, do ánh sáng quá
yếu nên khuôn mặt trở nên mơ hồ, không rõ. Một lát sau, anh cất tiếng, phá
tan sự yên tĩnh: "Không có gì."
"..."
Cố Giang lạnh nhạt nói: "Chỉ là muốn gặp em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.