EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 302

EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG

Lucy Maud Montgomery

www.dtv-ebook.com

Chương 18: Bằng Chứng Gián Tiếp

Sáng thứ Bảy, tại bàn ăn, bà Ruth vẫn duy trì sự im lặng lạnh lùng,

nhưng vừa phết bơ và ăn bánh mì, bà vừa cười một mình vẻ độc ác. Ai
cũng có thể nhìn thấy rõ ràng bà Ruth đang hài lòng - và, cũng rò ràng
không kém, rằng Emily không được như thế. Bà Ruth chuyển bánh mì và
mứt cam sang cho Emily với vẻ lịch sự chết người, như thể nói,

“Ta sẽ không bỏ qua một chút xíu xiu hành động không đúng đắn nào.

Ta có thể tống cháu khỏi nhà ta, nhưng nếu cháu đi mà không ăn sáng thì
đó sẽ là lỗi của cháu.”

Sau bữa sáng, bà Ruth lên khu phố thượng. Emily ngờ rằng bà đi gọi

điện cho bác sĩ Burnley nhờ chuyển tin tới Trăng Non. Cô bé tin chắc khi
bà Ruth quay trở lại, cô sẽ nhận được thông báo đóng gói hành lý. Nhưng
bà Ruth vẫn không nói gì. Tầm giữa buổi chiều, ông Jimmy đến, đánh theo
cỗ xe trượt tuyết hai chỗ ngồi. Bà Ruth ra ngoài hội ý với ông. Rồi bà vào
nhà và cuối cùng cũng phá tan sự im lặng.

“Mặc áo khoác vào,” bà nói. “Chúng ta sẽ đến Trăng Non.”

Emily lẳng lặng tuân lời. Cô bước vào ghế sau cỗ xe trượt tuyết còn bà

Ruth ngồi lên ghế trước cạnh ông Jimmy. Ông Jimmy ngoái đầu lại, nhìn
Emily từ phía trên cổ áo choàng lông của ông và nói “Chào Mèo Con,” với
vẻ tươi cười khích lệ hơi quá nồng đậm. Có vẻ như ông Jimmy tin rằng đã
có chuyện gì đó rất nghiêm trọng xảy ra, mặc dù ông không biết cụ thể là
chuyện gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.