EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 86

CHƯƠNG 9

I

Bà Elizabeth nhất quyết cho rằng Emily không nên kết hôn trước

khi tròn hai mươi tuổi. Ông Dean, vốn đã mơ đến một lễ cưới giữa
mùa thu để sau đó trải qua mùa đông trong một khu vườn Nhật Bản
mơ mộng phía bên kia biển Tây, đành miễn cưỡng nhượng bộ. Emily
cũng thích tổ chức lễ cưới sớm hơn. Tận đáy sâu tâm hồn, nơi cô thậm
chí chẳng buồn liếc mắt nhìn, vẫn hiện hữu một cái cảm giác rằng
chuyện này càng nhanh chóng kết thúc để thành cái thế chẳng thể vãn
hồi thì càng tốt.

Dù có vậy thì cô vẫn thấy hạnh phúc, cô thường xuyên tự nhủ

một cách rất thực lòng như thế. Có lẽ không tránh khỏi những thời
khắc đen tối khi một suy nghĩ bất an từng khiến cô hoảng sợ bỗng xuất
đầu lộ diện - rằng đây chỉ là một hạnh phúc méo mó bị gãy cánh -
không phải thứ hạnh phúc hoang dại, tự do tung cánh bay cao mà cô
từng mơ tưởng. Nhưng, cô tự nhắc nhở mình, cái hạnh phúc kia đã
mãi mãi tuột khỏi tay cô rồi.

Một hôm, ông Dean xuất hiện trước mặt cô với vẻ phấn khích

chẳng khác gì một cậu trai mới lớn.

“Emily, ta vừa đi làm một chuyện. Em sẽ tán thành chứ? Ôi,

Chúa ôi, ta biết làm gì nếu em không tán thành đây.”

“Ông vừa làm chuyện gì mới được chứ?”
“Ta vừa mua một ngôi nhà.”
“Một ngôi nhà!”
“Một ngôi nhà! Ta, Dean Priest, là một địa chủ - sở hữu một ngôi

nhà, một khu vườn và một vạt rừng vân sam rộng năm mẫu. Ta, mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.