EMMA - Trang 232

Jane Austen

Emma

Dịch giả: Diệp Minh Tâm

Chương 12

Chỉ còn một điều kiện nữa là Emma hài lòng hoàn toàn : buổi dạ vũ phải
diễn ra trong khoảng thời gian anh Frank Churchill được cho phép lưu lại
Surry, bởi vì, dù ông Weston tỏ ra tự tin, cô e sợ nhà Churchill có thể không
cho phép anh lưu lại quá hai tuần. Nhưng việc chuẩn bị mất nhiều thời giờ,
phải kéo dài qua tuần thứ ba. Trong vài ngày, cô nghĩ cả nhóm đang trù
định, tiến hành và hy vọng trong sự bất định – trong sự rủi ro nếu công lao
mọi người biến thành công cốc.

Tuy nhiên Enscombe bằng lòng tuy không bằng mặt. Hiển nhiên là nhà
Churchill không vui vì nah muốn lưu lại thêm, nhưng họ vẫn không ngăn
cản anh. Sau khi cảm thấy an tâm, một ước muốn thường kéo theo một ước
muốn khác: Emma bắt đầu bực mình vì thái độ lãnh đạm của anh
Knightley. Hoặc vì anh không muốn khiêu vũ hoặc anh không được hỏi ý
kiến về kế hoạch, anh cho biết mình không quan tâm, không muốn tò mò
và không thấy vui.

Emma chỉ nghe anh nói:
- Được rồi. Nếu nhà Weston nghĩ bao nhiêu công lao cũng đáng để đánh
đổi lấy vài giờ tiêu khiển ồn ào thì an không có gì phải chống đối, nhưng họ
không nên nghĩ họ sẽ tạo thú vui cho anh. À vâng, anh phải đến, anh không
thể từ chối, anh sẽ cố tránh buồn ngủ nếu có thể được, nhưng anh phải thú
nhận là thật sự mình muốn ở nhà, xem qua sổ sách hàng tuần của William
Larkins. Vui gì mà xem khiêu vũ! Anh thì không, anh không bao giờ ngắm
nhìn, anh không biết có ai nhìn không. Anh nghĩ nghệ thuật khiêu vũ chính
nó là phần thưởng, giống như đức tính. Người bàng quan đứng ngoài
thường là đang nghĩ đến chuyện khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.