EMMA - Trang 234

thế này".
Cảm nghĩ của bố cô thì khá khác biệt. Ông chủ yếu nghĩ về cơn bệnh của
bà Churchill và muốn biết bà được chữa trị như thế nào, còn về buổi dạ vũ,
ông thấy sốc khi Emma thất vọng, nhưng tất cả sẽ được an toàn hơn khi ở
nhà.
Emma đã sẵn sàng trước khi anh đến. Vẻ mặt buồn rầu của anh chuộc lại
phần nào việc anh phải hấp tấp ra đi. Anh hầu như không thể nói nên lời.
Vẻ thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt anh. Anh ngồi im lặng một lúc rồi
chìm đắm trong suy nghĩ, rồi mới nói:
- Trong số những việc kinh khiếp, từ giã là việc tệ hại nhất.
Emma nói:
- Nhưng anh sẽ quay lại. Đây không phải là chuyến đi Randalls duy
nhất.
- À! – anh lắc đầu – tôi không chắc khi nào sẽ quay lại! tôi sẽ cố! đấy sẽ
là mục tiêu của tất cả tâm tư và mối quan tâm của tôi ! và nếu mùa xuân
này hai bác của tôi đi thành phố .. Nhưng tôi e…mùa xuân rồi họ không
đi…tôi e họ không còn thói quen ấy nữa.
- Buổi dạ vũ của chúng ta sẽ phải bị huỷ bỏ.
- À! Buổi dạ vũ ấy ! tại sao ta phải chờ đợi ? Tại sao không nắm bắt
ngay cơ hội? Đã bao nhiêu lần hạnh phúc bị huỷ hoại vì lo chuẩn bị, việc
chuẩn bị ngu xuẩn! cô đã nói với chúng tôi sự thể sẽ như vậy. Ôi chao ! Cô
Woodhouse ạ, tại sao cô luôn đúng như thế ?
- Thật ra tôi thấy tiếc khi mình đã đúng trong trường hợp này. Tôi thà
được vu ivẻ còn hơn là khôn ngoan.
- Nếu tôi có thể trở lại, chúng ta vẫn có thể tổ chức dạ vũ. Bố tôi hứa
chắc như thế . Xin đừng quên lời hứa của cô .
Emma tỏ ra độ lượng .
Anh tiếp :
- Quả thật là hai tuần đáng nhớ ! mỗi ngày đều đáng quý và thích thú
hơn ngày trước ! Mỗi ngày đều khiến tôi thấy yêu mến nơi này hơn bất kỳ
nơi nào khác . Quả là hạnh phúc cho những người ở lại Highbury !
Emma cười to :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.