ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 174

- Từ đó sư phụ cất một mái lều bên mộ Thành bá phụ rồi ở luôn đó giữ

mộ. Những diễn biến về sau của Định Sách hầu thế nào người không rõ.
Điều đáng thương là sau đó vài tháng, vết chém nơi thái dương bên phải đã
làm cho hai mắt của người không còn nhìn thấy gì nữa.

Mọi người nghe đến đó đều bật lên tiếng ồ xuýt xoa thương cảm.

Nước mắt của Bạch Mai lại được dịp chảy tràn trên đôi má trắng hồng. Một
lúc chàng hỏi:

- Sư phụ bị mù rồi làm sao sinh sống? Sao anh gặp được người?

Hồng Liệt thở dài:

- Lúc ấy, đệ mới mười hai tuổi, là một đứa trẻ ăn mày mồ côi không

nơi nương tựa. Những lúc xin ăn không đủ no, đệ thường hay tìm vào
những khu gò mả để ăn vụng đồ cúng. Đệ gặp sư phụ ở đó. Thấy tình cảnh
của người thật đáng thương, đệ nhận lời ở lại giúp người đi kiếm miếng ăn
mang về. Từ đó, đệ có được mái nhà nhưng cũng phải cố sức để tìm thêm
miếng ăn cho sư phụ. Thấy đệ có lòng, sư phụ bắt đầu truyền thụ võ nghệ
cho.

Tôn Thất Dục chợt lên tiếng:

- Như vậy là Định Sách hầu bị thổ huyết mà chết chỉ sau mười hai

ngày trong nhà tù Quảng Nam một phần vì do uất ức và một phần cũng là
do trúng đòn Vô Ảnh Quyền của sư phụ thiếu hiệp.

Bạch Mai buồn bã gật đầu:

- Có lẽ như vậy. Không biết bá phụ chết rồi họ đã chôn xác ở đâu?

Còn hai người cận vệ đi theo nữa, họ là những thuộc hạ trung thành của nội
bá tổ Thượng Xuyên Công. Hai người ấy đều võ nghệ cao cường, không
hiểu vì sao cũng biệt tích?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.