ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 23

- Lòng người lúc nào cũng tham lam nên chắc chắn họ sẽ nghi ngờ.

Nhưng chúng ta cứ thành thật và sống theo lẽ tự nhiên, còn thiên hạ nghĩ
sao thì đành chịu. Chuyến đi vừa rồi ra Phú Xuân, thầy có diện kiến Chúa
Võ, để thầy viết một phong thư trình bày sự việc và xin Chúa cho quan
Khâm sai đến đây tiếp nhận việc khai thác có lẽ ổn hơn.

Võ Trụ mừng rỡ thưa:

- Con vốn không ưa lắm bọn quan phủ huyện ở đây. Chúng là những

tên tham lam, nếu ta giao cho bọn chúng thế nào số vàng khai thác được
cũng chui vào túi chúng hơn phân nửa. Giao cho phủ Chúa thì ít ra dân
chúng còn được hưởng phước lây.

- Đêm nay thầy sẽ viết hai phong thư, con mang ra Phú Xuân, đến

chùa Thiên Mụ gặp trụ trì Minh Giác sư bá và trao hai bức thư cho ngài.
Đọc thư xong ngài sẽ có cách đưa bức thư còn lại đến tay Võ vương.

Nguyễn thị hỏi:

- Chúng ta có nên khai thác một số vàng để xây dựng nơi này thành

một ngôi chùa lớn không, thưa thầy?

Thiền sư mỉm cười:

- Thầy ưa thanh tịnh không muốn người đời biết đến. Chùa lớn hay

nhỏ không quan trọng, việc của người tu hành là giác ngộ bản thân mình và
giúp chúng sanh giải thoát mọi khổ đau. Con không cần bận tâm đến việc
đó.

***

Mùa hạ năm Ất Sửu (1745), nước Đại Việt đời vua Lê Hiển Tông thứ

năm, Đàng Ngoài chúa Minh Đô Vương Trịnh Doanh năm thứ năm, Đàng
Trong chúa Võ Nguyễn Phúc Khoát năm thứ bảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.